Diệp Thiếu Dương nói “Rất lợi hại! Chúng ta đã từng đối phó qua Phùng Tâm Vũ, Thất bà bà, tuy rằng lợi hại nhưng đều nằm trong trận pháp, khi đánh nhau có thể dùng lực lượng của trận pháp, còn thứ này không bị trói buộc, còn có thể tìm được mình, rất khó đánh.
Ta mượn tiên lực của thần tượng, mới có thể cùng nói lưỡng bại câu thương, Mao sơn am hiểu nhất là bày trận.
Tên này nếu cùng lên với Hồ Uy, sẽ là phiền toái lớn, hơn nữa còn tên tiểu quỷ nứt đầu nữa, Đệch, chúng liên thủ ta lập tức chết chắc.
Phiền nhất là đến bây giờ, ta cũng không biết nó là cái thứ gì.”
“Biết được thi sao? có quan trọng không?”
“Đương nhiên là quan trọng rồi! Bất luận sinh linh nào, đều có nhược điểm của mình, quỷ có nhược điểm của quỷ, yêu có nhược điểm của yêu, tà linh chỉ cần hoàn cảnh sinh ra nó, là có thể tìm ra biện pháp khắc chế, vấn đề là thứ này không phải là quỷ, yêu, thi, mà cũng không phải là tà linh.”
“Không phải quỷ, không phải yêu … có thể là khi trước ngươi nói qua Âm sinh chi quỷ?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, ”
Cũng không phải, cho nên mới thật là phiền phức.”
Tạ Vũ Tình nghĩ nghĩ, đề nghị nói “Bằng không đối phó với nứt đầu trước, đem từng cái một đánh bại?”
Diệp Thiếu Dương trợn trắng mắt liếc nàng nói ”
Ngươi nói nghe rất nhẹ nhàng, hiện tại không biết cái xác chết của nó ở nơi nào, đi đâu tìm nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3694059/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.