Hồ Uy trao đổi ánh mắt với tứ bảo pháp sư, sao đó tiếp tục lên đường, đi ra khỏi rừng cây, một đường đi đến cái khe giữa hai ngọn núi.
Tứ bảo pháp sư, ngó trước ngó sau không thấy ai, liền bên tai của Hồ Uy thấp giọng nói “Sư huynh, ta vẫn luôn có cái nghi vấn, Bạch công tử, rốt cuộc là có lai lịch gì?”
Hồ Uy quay đầu nhìn hắn “Ngươi hỏi cái này để làm gì?”
“Sư huynh ngươi đã nói với ta, chỉ cần có nó, thì cho dù chúng ta có chết, thì linh hồn cũng có thể tồn tại”
Tứ bảo pháp sư cười hắc hắc “Ta cũng muốn biết chi tiết về nó, cho an tâm một chút”
Hồ Uy trầm ngâm một lát, nói “Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta ba người, thêm một quỷ đầu, đối phó với 1 mình Diệp Thiếu Dương, tuyệt đối không thể nào thất bại.”
Tứ bảo pháp sư, nói “Nhưng …..”
Hồ Uy vỗ vỗ vai hắn “Không phải ta không nói mà là không dám nói, nhưng không cần phải biết chi tiết của nó, chỉ cần biết nó khó lường là được.”
Tứ bảo pháp sư nhíu mày gật gật đầu.
Như là để hắn an tâm.
Hồ Uy hạn giọng nói “Ta chỉ có thể nói cho ngươi, thôi phủ vô trướng, chuyển luân vô danh ….”
Tứ bảo pháp sư đương trường ngơ ngẩn, mơ hồ đoán được cái gì, vốn tưởng rằng nó chỉ là một con tà linh cường đại ở trên nhân gian mà thôi, không nghĩ tới ….
“Đi thôi, chúng ta còn làm chính sự nữa”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3694056/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.