Dịch giả: Tang Diệp
Nói đến đây, Trang Vũ Ninh khóc rống lên, nước mắt đầm đìa: "Nếu tôi sớm biết thành ra như bây giờ, lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không làm vậy... Về sau tôi rất sợ hãi, nghĩ rằng nó vẫn chưa hoàn toàn xuất hồn nên định vứt bỏ nó đi.
Vì vậy thừa dịp tôi đi du lịch bèn ném nó đi, nó là một con rối được chạm bằng ngọc. Tôi để nó ở một nơi rất xa, tôi cho rằng nó sẽ không tìm được tôi, không nghĩ tới hồn phách của nó vẫn trở về. Nó gia hạn cho tôi trong thời gian một tháng phải tìm nó mang trở lại, tôi cũng không thể nhớ nổi đã để nó ở đâu. Cho dù tìm đến được, tôi cũng không muốn tiếp tục cuộc sống với nó như vậy, cho nên..."
Nàng nhìn Diệp Thiếu Dương với ánh mắt khẩn cầu: "Tôi không cố ý làm như vậy đâu, giờ tôi rất hối hận. Diệp Thiên Sư, mong anh cứu tôi với."
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, hiện tại sự tình đã rõ ràng hơn một nửa. Hành vi của Trang Vũ Ninh dù ngu xuẩn, nhưng nàng cũng đã sớm nhận ra sự ngu xuẩn này, đem linh thân của tiểu quỷ vứt bỏ, chỉ là đã chậm. Tất cả mọi chuyện phát sinh sau đó lại hoàn toàn không nằm trong sự không chế chủa nàng.
Tiểu Mã nhìn thần tượng của mình rơi lệ, hắn không đành lòng, an ủi Trang Vũ Ninh: "Cô yên tâm đi, Tiểu Diệp Tử thần thông quảng đại, đối phó một tiểu quỷ chỉ là chuyện nhỏ, hắn nhất định sẽ giúp cô giải quyết thôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693998/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.