Dịch giả: Tang Diệp
Từng tiếng quỷ khóc giống như những chiếc kim châm, không ngừng châm lên thần kinh mọi người. Mấy người Tạ Vũ Tình dần dần cảm thấy đau đầu, thống khổ không chịu nổi. Nguyên một đám ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm đầu, lăn qua lăn lại.
"Vô Lượng Thọ Phật"
Một tiếng ngâm từ miệng Đằng Vĩnh Thanh phát ra. Thanh âm không cao nhưng lại có tác dụng chấn tỉnh, tiếng quỷ khóc cũng theo đó mà ngừng bặt.
Ánh mắt Thất Bà Bà nhìn về phía Đằng Vĩnh Thanh, lông mày ả khẽ nhíu lại.
"Tổ nãi nãi, là tôi."
Thất bà bà nhìn hắn hơi có chút giật mình, ánh mắt lộ ra vài phần ôn nhu, nhưng rất nhanh chóng đổi thành vẻ lãnh khốc. Ả lạnh lùng nói: "Cả ngươi cũng tới đối phó với ta!"
"Tổ nãi nãi, tôi muốn tới cứu người, người đừng gây thêm tội nghiệt gây tổn hại âm đức nữa. Tôi cùng người trở lại núi Lạc Già núi, tu tập Phật đạo."
"Phật đạo, ha ha..." Thất Bà Bà ngửa mặt lên trời cười như điên
"Phật đạo nếu có hữu dụng, năm đó hắn cũng không đối xử với ta như vậy, Phật đạo, gạt người mà thôi. Ta muốn giết, giết sạch những kẻ lừa đảo, giết sạch tất cả mọi người!"
Ả lại vung hai cánh tay, những cái đầu lâu như được thứ gì đó kích thích, lại lần nữa phát ra tiếng quỷ khóc. Đồng thời ả cất bước đi về phía trước, một luồng huyết tứ hắc thú lập tức bám theo chân ả nhưng lại bị yêu khí cản lại. Tất cả máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693969/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.