*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Dịch: Thành Đạt 
Biên: Lê Diệu Linh 
"Giao long? Giao long là gì?" Tiểu Mã lập tức hỏi. 
Tiểu Mã còn nói chưa dứt câu thì chợt “Ầm” một tiếng, một cột nước còn cao hơn trước kia phóng thẳng lên trời, khiến mặt đất rung chuyển. 
"Ôi trời ơi, động đất à?". Tiểu Mã cả kinh nói. 
Cột nước này cực lớn, xoay tròn ở phía trước xe hơn chục mét, không ngừng va một cây cầu, phát ra một tràng âm thanh kinh thiên động địa. 
Tất cả hành khách trên xe đều sợ hãi, mọi người nghe theo lời kêu gọi của tài xế mà lần lượt xuống xe, quỳ xuống hai bên đường, miệng hô to "Là rồng ", "Chân Long thăng thiên"… 
"Chuyện gì vậy?". Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã nhìn nhau. 
Vẻ mặt Đàm Tiểu Tuệ trang nghiêm hơn hẳn, nhắm mắt lại yên lặng cầu khẩn. 
Ở chính giữa cột nước cực lớn kia có một âm thanh của một loài dã thú đang không ngừng gào thét, khiến mực nước dưới sông cũng không ngừng cao thêm tới mấy mét. 
Không bao lâu sau, chỉ nghe một tiếng nổ mạnh mẽ khiến cây cầu đá trên sông vỡ tung tóe, cột nước mạnh mẽ hạ xuống, mực nước mới nãy tăng lên cũng hạ theo, mọi người liền kinh ngạc phát hiện ra cây cầu duy nhất… đã bị phá hủy, khắp nơi đều là đá vỡ, chỉ còn sót lại một chân cầu không hoàn chỉnh vẫn đứng sừng sững ở đó. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693923/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.