*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lòng Diệp Thiếu Dương chợt trầm xuống, quả nhiên lại có liên quan đến ma quỷ, tiến lên vỗ vỗ bờ vai lão trưởng thôn, nói rằng: "Giải quyết được hay không thì ông cứ kể ra hết chân tướng, để chúng tôi tự phán đoán. Chi bằng chúng ta tìm một chỗ nào đó ngồi xuống từ từ nói chuyện, ông thấy sao?”.
Lão trưởng thôn nghe hắn nói vậy cũng ậm ừ khom người đi ra cửa. Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã vội vàng đuổi theo. Trước khi đi, Tiểu Mã còn quay đầu lại nhìn mọi người, buột miệng nói một câu: "Mặt các người sao lại trắng như vậy, tinh thần kém hả?"
Lời vừa nói xong, mọi người lập tức xoay đầu phẫn nộ nhìn Tiểu Mã, thậm chí có người còn cầm cuốc xẻng lên bước về phía cậu.
Diệp Thiếu Dương vội vàng lôi cậu đi.
"Tôi… tôi có nói gì sai đâu? Sao bọn họ phản ứng ghê thế?". Tiểu Mã khiếp sợ hỏi.
Diệp Thiếu Dương thừa dịp lão trưởng thôn không để ý, ghé vào lỗ tai của cậu, nói: "Đám người kia là vì sống tại nơi oán khí lâu dài, bị oán khí mê hoặc, thần trí mơ hồ, chính bọn họ cũng không biết. Một khi cậu lên tiếng nhắc nhở thì sẽ kích phát oán khí trên người bọn họ, may là cậu còn chưa nhiều lời, nếu không sẽ bị họ xé xác đó!"
Tiểu Mã hoảng sợ nhìn bóng lưng lão trưởng thôn, nói rằng: "Trời, lại còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693840/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.