*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Cho mày chết, cho mày chết! Giỏi quá nhỉ? Này thì sinh nhật! Này thì Bách Hoa Tửu!". Tiểu Mã vừa nói vừa đánh vào người Trần Vũ, cậu ta nhảy lên nhảy xuống, kêu rên liên tục. Tiểu Mã còn muốn đánh tiếp nhưng Diệp Thiếu Dương đã can ngăn, nói rằng: "Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, đánh tiếp là hồn phi phách tán đó!"
Tiểu Mã lúc này mới dừng roi đào mộc, liếc mắt nhìn Trần Vũ, cả người cậu ta tràn ngập vết lằn đen, thân ảnh không rõ, có cảm giác muốn tiêu tán.
"Tạm tha cho mày đó, bây giờ tao hỏi cái gì thì phải trả lời cái đó, nếu dám có một câu nói dối thì…". Tiểu Mã quẳng roi đi, hùng hồn nói.
Trần Vũ sợ đến mức cả người run rẩy, khóc lóc mếu máo: "Tôi nói tôi nói, tôi nói hết! Cậu hỏi gì tôi đều nói hết!”.
Diệp Thiếu Dương lau mồ hôi, Tiểu Mã này thật có tư chất “chó săn”. Lập tức hắn nhìn Trần Vũ, trầm giọng hỏi: "Trần Vũ, cậu hạ cổ tôi?"
"Cái gì?”. Trần Vũ mờ mịt nhìn hắn, run giọng nói: "Không phải đó là thuốc xổ sao?"
"Thuốc xổ???"
Tiểu Mã lại chuẩn bị lấy roi lên, Trần Vũ kêu cứu: "Đừng đánh đừng đánh, tôi xin cậu đấy, tôi thật sự tưởng nó là thuốc xổ hoặc là thuốc tiêu chảy gì đó, huhuhu, Thiếu Dương ca, tôi có lỗi với cậu..."
Diệp Thiếu Dương nói: "Là ai sai cậu làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693824/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.