*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiều cao của y cũng phải khoảng hơn một mét tám, thể trọng nặng 108 kg, vậy mà lúc này lại đang cầm trong tay một thỏi son môi, nhẹ nhàng tô tô vẽ vẽ, biểu tình say sưa như thiếu nữ, làm cảnh tượng trở nên hết sức quỷ dị. Trương quản lí không cảm thấy buồn nôn và ghê tởm mà chỉ cảm thấy thật sự sợ hãi.
Gã lập tức nghĩ tới những chuyện ly kỳ, tin rằng chuyện này chắc chắn có liên quan tới ma quỷ!
Gã chuẩn bị bỏ chạy, bèn hít sâu một hơi, hướng về phía cửa miếu, chợt nghe “Cạch” một tiếng, cửa đã đóng chặt, Trương quản lí cố sức phá cửa nhưng không được. Cửa miếu vốn đã mục nát, đến khóa cửa cũng không có, thế mà cư nhiên lại đóng kín không thể thoát ra.
Trương quản lí ngã nhào xuống cửa, tuột dần, ngồi xuống đất tuyệt vọng nhìn lại.
Lão Vương vẽ môi xong, không biết từ đâu lấy ra một cây bút kẻ chân mày và một cái gương đồng, soi gương kẻ mày, vừa kẻ vừa hát một ca khúc …
Đây là giọng của một nữ nhân!
Nội dung ca khúc không giống với những ca khúc được yêu thích trên thị trường, nó là một bài kịch Hoàng Mai dân gian (1),Trương quản lí chỉ nghe loáng thoáng vài câu vô cùng ghê rợn:... Vào cửa, cửa đóng rầm, vẽ lửa, đốt đèn, nhìn xem, ai mặc áo liệm, ai muốn lột da...
(1) Kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693807/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.