Diệp Thiếu Dương lên giường ngủ một chút, không ngờ ngủ thẳng cẳng đến trưa, lúc tỉnh dậy thì Trần Vũ đã đi mất, trong phòng chỉ còn lại Tiểu Mã đang chổng mông lên ngáy.
Diệp Thiếu Dương ngồi suy nghĩ mãi, quyết định đi tìm sư huynh ngoại môn, cũng tranh thủ đi buôn bán gì đó kiếm ít tiền. Dọc đường ngồi xe và ăn uống, một nghìn đồng sư phụ cho hắn đã xài hết. Mỗi lần nghĩ đến chuyện đó hắn đều oán giận không thôi, lại một lần nữa đại nghịch bất đạo trù cho Thanh Vân Tử bị nữ quỷ cường bạo.
"Đứng lên đứng lên!". Diệp Thiếu Dương đá vào mông Tiểu Mã một cái, Tiểu Mã thiếu mình hai mạng người, chả cần phải khách khí với cậu ta.
Tiểu Mã trở mình, lầm bầm nói: "Thiên Lôi không đánh người đang ngủ, để tôi ngủ tiếp đi!".
"Ai nói Thiên Lôi không đánh người đang ngủ, có muốn tôi gọi Thiên Lôi tới cho cậu xem thử không?". Diệp Thiếu Dương lấy ra một tờ dẫn lôi phù, làm bộ niệm chú.
Tiểu Mã lập tức đứng lên, tối hôm qua thấy Diệp Thiếu Dương dùng chiêu đó đối phó với cây hòe, vù một cái đốt sạch cả cây, cậu vô cùng ấn tượng sâu sắc, đến giờ vẫn còn cảm thấy sợ.
Tiểu Mã dụi dụi con mắt, khẩn trương nói: "Tôi vừa đi vào giấc mộng."
Không thể nào! Diệp Thiếu Dương kinh hãi. Mình nằm ở giường kế bên, Chuông Kinh Hồn còn không vang lên một tiếng, lẽ nào tà linh có bản lĩnh thông thiên, có thể tránh được Chuông Kinh Hồn của mình?.
"Nói mau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693723/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.