Vẫn nằm, nghe. Bỏ lỡ bữa cơm chiều, qua cơn đói sẽ không cảm thấy đói. Nhưng là cảm thấy thiếu. Kì Ngọc nói rất nhiều, từng câu chữ ta đều chăm chú nghe, thật sự suy nghĩ. Cho nên mệt chết đi được.
Đàm luận thị phi đúng sai không có ý nghĩa, một cây làm chẳng nên non, tất nhiên là chúng ta đều sai. Liền tính ta có thể thuyết phục hắn, chứng minh hắn làm sai, cũng không thể làm ta cảm thấy cao hứng? Chúng ta vốn là nhất thể, hắn làm sai, ta lại có cái gì cao hứng?
Cho nên không nói cũng thế.
Hiện tại vấn đề duy nhất là, hắn còn muốn cùng ta một chỗ không? Ta có còn muốn cùng hắn một chỗ không?
Hắn có bao nhiêu quyết tâm muốn cùng ta một chỗ ta không biết, lời nói cùng hành động của hắn chưa bao giờ thống nhất.
Nhưng ta hiểu được tâm ý chính mình. Có thể tin tưởng hắn như trước kia nhưng ta không có cách nào nhận hắn.
Xác định như vậy, đã muốn đủ rồi. Sự tình kỳ thật rất đơn giản.
“Ta mệt mỏi, ngươi về phòng đi.”
“Không, ta muốn ngủ tại đạy”, hắn chơi xấu nhắm mắt giả bộ ngủ.
“Đừng nháo, trở về đi.”
“Ta cũng không muốn làm cái gì. Ta chỉ muốn ngủ cạnh ngươi. Chúng ta hai năm đã không có một cái ôm.”
“……”
“Vì cái gì? Hay ngươi chê ta bẩn?”, hắn ngồi dậy, cau mày khổ sở nói.
Ta lắc đầu, “Việc đã qua ta không muốn nhắc lại”, nam nhân cũng không có vấn đề trinh tiết gì, huống chi là hắn cho là ta sẽ không trở lại, “Những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngoc/1854976/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.