Buổi tối ta nằm mơ, mơ thấy bị quỷ đè.
Giãy dụa tỉnh lại, phát hiện quả thật có người đè ta. Ta hoảng sợ muốn kêu ra tiếng, lại bị hắn bịt kín miệng.
“Đừng kêu, là ta. Ta buông ra nhưng ngươi không được kêu a. Ngươi cũng biết để người biết ta nửa đêm ở trong phòng ngươi, đối với ta và người đều không có lợi.”
Ít nhất biết là người không phải quỷ, ta gật đầu. Hắn liền buông tay ra.
“Ngươi là ai?”
“Còn không nghe ra thanh âm của ta sao? Ta là Kì Ngọc.”
Kì ngọc… Ta suy nghĩ, “Nhị công tử?”
“Hì hì, là ta.”
“Ngươi… có chuyện gì?”, ta có chút khẩn trương, khuya khoắt bị nhân gia thượng giường như thế nào không khẩn trương. Nhất là một người ta không quen biết.
“Không có gì, chính là muốn cùng ngươi tâm sự suốt đêm.”
“Nói cái gì?”
“Tùy tiện, ngươi đừng khẩn trương nha. Ta quan sát ngươi đã hơn một năm, phát hiện thật là người có ý từ mới quyết định tới a.”
“…..”
“Thiếu gia mỗi lần đến phòng ngươi, ngươi luôn nằm một hai ngày. Có phải hay không chưa quen chuyện đó? Còn cảm thấy không thoải mái? Đau? Không có biện pháp hảo hảo hưởng thụ đi.”
Ta nhíu mi, thấp giọng hỏi hắn, “Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”
“Ta có thể dạy ngươi mật pháp của thanh lâu để khi làm sự tình kia ngươi không cảm thấy đau nữa, còn có thể cảm thấy thoải mái vô cùng, thế nào?”
Cái loại đau đớn này nhượng ta mỗi lần đều khẩn trương sợ hãi, thân thể cứng ngắc, sau đó cũng là khó chịu. Nếu không có đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngoc/1854959/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.