Quỷ nghèo hai nghìn năm
Tác giả: Phi Ngoạn Gia Giác Sắc
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 123: Cơm đậu
Hai người tiếp tục đi về phía tây, dần dần tiến gần đến biên cương.
Buổi tối tình cờ đi ngang qua một ngôi chùa đổ nát, dù đã hoang tàn, trong chùa không có ai nhưng có chỗ nghỉ ngơi một đêm vẫn tốt hơn là ngủ ngoài trời.
Mang hành lý bước vào chùa, không biết chùa này đã bao lâu không có người đến, trên đất phủ một lớp bụi, xà nhà còn có vài cái mạng nhện, trong mạng nhện không có nhện có lẽ vì lâu rồi không có sinh vật đến, ngay cả nhện cũng không sống nổi.
Trên bàn thờ giữa chùa còn có một bức tượng Phật bằng đá, mất một cánh tay, trên đó còn vài vết nứt.
Huyền Trang bước vào chùa thấy bức tượng Phật trên bàn thờ, cúi mình hành lễ. Cố Nam không hành lễ, dù Huyền Trang đã tặng cô một pháp danh nhưng cô cũng không phải là đệ tử Phật môn.
Cầm lấy một cây chổi không biết đã bao lâu không ai dùng dựa vào cửa, cô đơn giản quét sơ lớp bụi trên đất, sau đó lấy từ hành lý ra hai tấm vải trải trên đất.
Hành lễ xong, Huyền Trang lấy mõ ra ngồi trước cửa chùa đổ nát tụng kinh.
Cố Nam tựa vào cửa, nhìn con đường nhỏ ngoài cửa và những bụi cỏ hoang hai bên.
Tiếng gõ mõ trầm thấp vang vọng trong chùa, kèm theo tiếng tụng kinh nhỏ nhẹ.
"Có lẽ đi thêm bốn, năm ngày nữa là ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3707913/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.