Quỷ nghèo hai nghìn năm
Tác giả: Phi Ngoạn Gia Giác Sắc
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 106: Lưu Lạc
Ánh nắng rực rỡ, bên ngoài doanh trại có vài hàng cây. Xuân sắc đang đậm, ngồi trong doanh trại nhìn ra ngoài, có thể thấy một mảng xanh biếc lung lay trong nắng, xào xạc vang lên.
Ngay cả những binh sĩ đã quen thuộc chiến trường cũng không tự chủ mà bị cuốn hút bởi cảnh xuân này, không ai là không thích màu xanh.
Tào Tháo đứng trước sân tập, trước mặt là một hàng binh sĩ, theo tiếng bước chân, binh sĩ tách ra hai bên.
Lã Bố bị trói bằng dây thừng, hai tay bị trói sau lưng, hai lính áp giải đang đè vai hắn đi tới. Hắn không phản kháng để mặc cho hai lính áp giải, đi đến trước mặt Tào Tháo.
Tuân Ức đứng sau lưng Tào Tháo, nhìn người dưới sân tập với vẻ mặt phức tạp.
Lã Bố cuối cùng vẫn không chịu hàng, vậy những việc mà Cố tiên sinh đã làm có ý nghĩa gì?
Hai lính dùng sức đè vai Lã Bố xuống, dường như muốn hắn quỳ xuống nhưng dùng hết sức cũng không thể làm cho người bị áp giải động đậy chút nào.
Cắn chặt răng, một lính đá vào đầu gối Lã Bố.
Đôi chân Lã Bố khụy xuống, bị đè xuống đất.
Tào Tháo cúi đầu, ánh mắt vừa bất đắc dĩ vừa mang theo vài phần tán thưởng.
"Lã Bố, ngươi thật sự không chịu hàng, ta Tào Tháo dùng người không tính thù xưa."
Nhưng phải nói rằng, nếu Lã Bố thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3707896/chuong-106.html