Quỷ nghèo hai nghìn nămTác giả: Phi Ngoạn Gia Giác SắcDịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 96: Đôi khi không biết sự thật vẫn tốt hơn
Trời đã tối, hôm qua vừa mưa, lúc này mây đen tan, trên trời không có mây che sao trăng sáng tỏ. Nhìn lên trời, trong mắt không còn gì khác, cứ như thể rơi vào dải ngân hà rộng lớn vậy.
Mỗi khi nhìn trời đất, luôn cảm thấy con người nhỏ bé.
"Sau khi xuất sơn?" Gia Cát Lượng lặp lại một lần nữa, ánh mắt như hiểu ra điều gì.
"Ý của tiên sinh là, nếu Lượng xuất sơn, có thể đến nơi của tiên sinh giúp Tào tướng quân?"
"Làm sao ngươi biết ta ở dưới trướng Tào tướng quân?" Cố Nam có hơi kinh ngạc, cô không nhớ đã nói với Gia Cát Lượng về chuyện của mình và Tào Tháo.
Gia Cát Lượng thấy dáng vẻ của Cố Nam, mỉm cười.
Hắn hiếm khi thấy Cố Nam ngạc nhiên, tiên sinh cho hắn cảm giác như mọi chuyện đều thản nhiên như gió mây, cách xa người thường.
Thỉnh thoảng thấy cô như một người bình thường, không kìm được muốn nhìn thêm chút nữa, đáng tiếc vẻ ngạc nhiên trên mặt nàng cũng chỉ thoáng qua mà thôi.
Trong mắt hắn thoáng qua chút tiếc nuối nhưng vẫn cười nói: "Tiên sinh, tin đồn lan truyền nhanh hơn tiên sinh đến nhiều."
"Huống hồ những việc tiên sinh làm đều là đại sự?"
"Đúng rồi." Nhắc đến Cố Nam và Tào Tháo, Gia Cát Lượng như để ý điều gì, cẩn thận hỏi: "Tiên sinh và Tào tướng quân có quan hệ thế nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3707886/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.