Quỷ nghèo hai nghìn năm
Tác giả: Phi Ngoạn Gia Giác Sắc
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 89: Cuối cùng cố gắng thêm một lần
"Hà." Gia Cát Lượng tỉnh lại, vẫn còn chút thất thần cười một tiếng, nhìn quyển sách bên cạnh nói.
"Ta chú ý đến tin tức của tiên sinh là để đền đáp ơn dạy dỗ."
Gia Cát Cẩn gật đầu, bình thường hắn ít nói nhưng luôn để ý giọng nói và sắc mặt của người khác, lúc này nhìn Trọng huynh không giống như bình thường.
Cười khù khờ: "Trọng huynh nhìn bức họa "Sóc Phương Nữ" bao nhiêu năm, không phải là coi tiên sinh như "Sóc Phương Nữ" chứ?"
Gia Cát Lượng từ nhỏ đã tài trí, giỏi biện luận.
Nhưng đối với câu hỏi của Gia Cát Cẩn, hắn cũng không biết trả lời thế nào.
Ngoài màn cỏ thổi tới chút hơi nước, Gia Cát Cẩn quay đầu nhìn, lấy ấm trà trên bàn Gia Cát Lượng.
"Trà đã đun sôi để đệ đi lấy thêm cho Trọng huynh."
Nói xong, đứng dậy rời đi.
Gia Cát Lượng cầm quyển sách Kỳ Môn Độn Giáp, nhìn qua đường về phía sân, cây trong sân xanh tươi đã lờ mờ thấy một hai nụ hoa xanh nhỏ.
Cúi đầu, mở lại sách xem.
Tướng, danh hão, không bằng tiên sinh.
Bên dòng sông Giang, trong tửu lâu người qua lại không ngớt, tiếng ly cốc chạm nhau xen lẫn với tiếng đàn sáo, âm hưởng lan tỏa khắp nơi.
Trong tửu lâu ồn ào, có người nghe đàn, có người uống rượu cũng có người bàn luận.
"Bạch y tương giang?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3707879/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.