Quỷ nghèo hai nghìn năm
Tác giả: Phi Ngoạn Gia Giác Sắc
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 52: Không chạy được thì đừng chạy nữa
Nước mưa làm ướt lá cây, hòa lẫn một ít màu đỏ của máu, từ các gân lá rơi xuống đất.
Những giọt nước đập xuống đất vỡ tan, thân thể vỡ vụn của chúng tản ra thành vô số hạt nước.
Cũng bị vỡ tan là chút máu đỏ trong giọt nước.
Lão tướng nửa cúi trên lưng ngựa, áo giáp tả tơi, tà áo bị xé rách, rải rác trên vai. Tóc bạc lơ thơ rối tung, thanh kiếm dài trong tay nghiêng xuống bên cạnh, lưỡi kiếm bị sứt mẻ.
Con ngựa dưới người hắn cũng đã không còn đứng vững, lớp lông ngắn mượt mà thường ngày bị nhuốm máu bẩn.
Chỉ còn lại vài trăm kỵ binh vẫn theo sau ông, nhiều người đã gãy chiến thương, những kỵ binh dũng mãnh ngày xưa không còn chút phong thái nào của thời hoàng kim.
Sau vài trăm kỵ binh là tàn binh quân Triệu, khoảng mấy vạn người, trận mưa bất ngờ dập tắt lửa, giúp mấy vạn người này sống sót.
Trời đã sáng, sau một đêm giao chiến, cổng trại đen thui và đổ nát đã chồng chất vô số xác chết, có cả quân Tần và quân Triệu.
Lý Mục thở dốc, thỉnh thoảng ho khan.
Ông ngước mắt nhìn, quân Tần đông nghịt vẫn chặn trước cổng trại, không thể phá vây, quân Triệu sẽ bị bỏ lại hết ở đây.
Nếu trận này thua, nước Triệu chỉ còn mười vạn quân ở Hàm Đan, thật sự là hết rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3707842/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.