Quỷ nghèo hai nghìn nămTác giả: Phi Ngoạn Gia Giác SắcDịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 44: Có thể nhìn thấy chứ
"Tiên sinh." Doanh Chính hít sâu một hơi, chăm chú nhìn Cố Nam.
"Ta muốn đánh bại sáu nước, tiên sinh có thể giúp ta không?"
Đôi mắt Cố Nam ngước lên, dừng lại trên người đang ngồi kia, không biết có phải là ảo giác hay không, dường như cô thấy trong đôi mắt đó có một phần tham vọng, một phần tham vọng đủ để tạo nên một thế giới mới.
Cô chậm rãi đưa tay ra, mỉm cười: "Đó là điều ta mong muốn."
Ánh hoàng hôn nhuộm nửa bầu trời giống như một mỹ nhân dùng khăn đỏ che giấu sự thẹn thùng, mây tan gói gọn trong sắc vàng đỏ, lơ lửng trên những mái nhà cao của cung điện chìm trong bóng hoàng hôn.
Cố Nam bước chậm ra khỏi cổng cung, cầm Vô Cách tựa vào vai.
Bước tới bờ cung, cô lấy dây cương từ tay thị vệ.
Hắc Ca uể oải vẫy đuôi, lững thững theo sau cô.
Đi trên phố, ánh hoàng hôn chiếu lên người Cố Nam có chút ấm áp, cô nheo mắt nhìn bầu trời hồng. Giống như lại thấy ông lão đứng trước mặt mình.
"Thời loạn này, mạng người rẻ rúng, rẻ như cỏ rác."
"Nhưng nếu dẹp loạn, thiên hạ thái bình, cảnh tượng đó sẽ như thế nào?"
"Ngươi có từng nghĩ, một ngày nào đó, thiên hạ không còn chiến tranh, dân chúng an cư lạc nghiệp, không lo áo cơm. Nam cày nữ dệt, trẻ con vui chơi trên đồng, người già như ta chỉ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3703978/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.