Quỷ nghèo hai nghìn nămTác giả: Phi Ngoạn Gia Giác SắcDịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 37: Không nên xem thường người khác
Hơi nước lan tỏa trong phòng, Cố Nam lười biếng ngồi trong thùng.
Cơn đau dần đi, còn lại chỉ là sự mệt mỏi, cô nheo mắt, hai tay đặt lên thành thùng, tựa lưng, thở dài một hơi để cơ thể ngâm trong nước ấm.
Đợi đến khi nước sắp nguội, Cố Nam mới bước ra.
Lau khô người, bôi thuốc mà Mông Ngao đưa lên vết thương, băng lại, mặc quần áo vào.
Chỉ là một bộ đồ trắng, trông có vẻ hơi mỏng.
Ngồi bên giường, ngoài vai trái còn chưa thể cử động thì những chỗ khác không còn đau nhiều.
Dùng một dải vải dài lau mái tóc ướt, tóc dài đúng là phiền, mỗi lần gội xong, không dễ gì làm khô.
"Cốc cốc cốc."
Tiếng gõ cửa vang lên, Cố Nam ngồi trên giường nhìn ra ngoài với vẻ mặt nghi hoặc.
Hỏi: "Chuyện gì?"
Giọng bình tĩnh nhưng do có nội lực áp chế, âm thanh rõ ràng truyền ra ngoài.
Một giọng lính trả lời: "Tướng quân, Mông tiểu tướng đến thăm."
Mông tiểu tướng, Mông Điềm?
Mặt cô hiện lên vẻ ngạc nhiên, nghĩ đến cậu nhóc phiền phức này thì hơi bực bội.
"Cho cậu ta vào."
"Rõ."
Một tiểu tướng bước vào doanh trại.
Mông Điềm cúi đầu, dường như đang trăn trở điều gì.
Thế nhưng bước chân của cậu ấy đã vững vàng hơn nhiều so với thường ngày, không còn cái vẻ nhảy nhót như trước nữa.
"Cậu đến chỗ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3703971/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.