Quỷ nghèo hai nghìn nămTác giả: Phi Ngoạn Gia Giác Sắc
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 31: Mông Điềm
Chưa kịp bước ra, tiểu tướng đã nghe tiếng kiếm rút ra khỏi vỏ.
Lưỡi kiếm lạnh lùng đã đặt sát cổ, cắt đứt cổ áo, vài sợi tóc rơi nhẹ xuống má.
Chân đang bước dừng lại, không dám nhúc nhích.
Giọng nói ban nãy vang lên từ phía sau.
"Ngươi, là ai?"
Cố Nam nhìn người đứng trước mặt, quay lưng lại với cô.
Nhìn dáng người chỉ khoảng hơn mét sáu, thấp hơn cô nửa cái đầu, mặc áo giáp của quân Tần.
Có phải là nội gián của nước khác không?
Tại cổng thành Hàm Dương, lại dám táo tợn như vậy?
Vừa nghĩ, cô vừa cau mày.
Tiểu tướng cứng ngắc quay đầu lại nhìn người sau lưng.
Đó là một người mặc áo giáp màu trắng tang, mặt đeo mặt nạ đồng khắc hình thú dữ.
Kiếm trong tay dài mảnh, không có chuôi.
Loại kiếm và trang phục này rất hiếm thấy, hiếm đến mức Tần quốc chỉ có một người.
Sắc mặt tiểu tướng thay đổi, vui mừng chỉ vào Cố Nam.
"Tang Tướng quân!"
Cố Nam híp mắt, nhướng mày, nghiêng đầu: "Hả?"
"Vậy." Cố Nam ngồi trong lều trại, khoanh tay nhìn tiểu tướng ngồi phía dưới: "Ngươi là con của Mông Vũ, Mông Điềm?"
"Phải phải." Mông Điềm gật đầu lia lịa, hớn hở nói.
"Ta đã sớm muốn gặp ngài rồi, nghe nói lần này quân Hãm Trận theo quân, ta cứ hỏi cha suốt. Ngài không biết, cha ta nhàm chán lắm, không nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3703965/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.