Quỷ nghèo hai nghìn năm
Tác giả: Phi Ngoạn Gia Giác Sắc
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 9: Không vua
"Bộp." Chiếc muôi gõ vào cái bát đất, đổ chén nước gạo loãng vào bát.
Nói là nước gạo nhưng thực ra chỉ toàn nước, chỉ có vài hạt gạo. Lão binh nhận lấy bát đất rồi ngồi xổm một bên, nhìn khẩu phần ăn trong quân lắc đầu, lấy nửa cái bánh gạo khô nứt nẻ ra cắn một miếng, sau đó nuốt cùng nước gạo vào bụng.
Đừng nhìn bọn họ ăn uống kém, thực ra đã là tốt rồi, trong quân đội có thể ăn no đã là may mắn, ai còn quan tâm ăn ngon hay không.
Một binh sĩ khác ngồi xổm bên cạnh lão binh, nhìn trẻ hơn, dùng khuỷu tay chạm vào tay lão binh: "Này, nghe nói chưa?"
Lão binh quay đầu nhìn binh sĩ trẻ, nhướng mày, khuôn mặt khô khốc càng thêm nhăn nheo: "Nghe gì?"
Binh sĩ trẻ cười đắc ý, bí mật ghé sát vào lão binh: "Tướng quân Mông Vũ sẽ giao đấu với đệ tử của Bạch tướng quân vào ngày mai đó."
Lão binh nhíu mày, có vẻ như hơi bối rối.
"Đệ tử của Bạch tướng quân?"
"Đúng rồi." Binh sĩ trẻ gật đầu.
"Ngươi không thấy à, cô nương hôm trước đi cùng Bạch tướng quân, gọi là Cố cô nương. Ôi chao, nàng xinh đẹp vô cùng, nói văn hoa thì là, là cái gì nhỉ, anh dũng phi thường."
"Ngốc." Lão binh lườm cậu một cái: "Anh dũng phi thường là tả đàn ông."
"Hehe, ta đâu có nói sai." Binh sĩ trẻ trừng mắt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-hai-ngan-nam/3703943/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.