*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy em cũng không có ai để so sánh, nhưng em cho anh một trăm điểm.
***
Quan Lan: “Xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tôi.”
Ảo tưởng thiếu nam tốt đẹp của Trang Lân bị câu nói này đánh cho tan tác.
Giọng Trang Lân hơi lạnh: “Em đâu cần anh chịu trách nhiệm, việc gì anh phải như thế?”
Quan Lan: “Ý tôi không phải vậy… Em hiểu mà.”
Trang Lân thở hắt: “Em không hiểu. Xin anh đấy thầy Quan, đừng vội làm thánh mẫu, gì cũng vơ về mình cả. Chúng ta đều là người trưởng thành, anh tình em nguyện, đừng làm như thể hiếp dâm. Hơn nữa trong chuyện này, em vẫn là người được lợi nhiều hơn. Anh nói thế, không thấy đau mông à?”
Vốn dĩ chưa thấy đau lắm, cậu vừa nhắc vậy, Quan Lan mới phát hiện đúng là rất đau.
Quan Lan thở dài, xoay người rúc vào trong chăn.
Trang Lân vừa dứt lời thì ngay lập tức thầm tự mắng mình mạnh miệng quá.
Mình đang làm gì thế này? Sáng hôm sau là lúc thích hợp nhất để vun đắp không khí, mình lại đi hơn thua chuyện miệng lưỡi, không nhún nhường nổi, phong độ của top để đâu?
Thật ra, không phải cậu không biết tối qua trạng thái tâm lí của Quan Lan bất thường, chắc chắn sáng nay ngủ dậy tâm trạng sẽ bấp bênh. Rõ ràng mình nên “một nhịn chín lành”, lựa lời vuốt ve, tại sao cứ phải tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngai-dinh-kien/1948289/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.