Chữa bệnh cù nhây, phương thuốc mạnh nhất chính là deadline.
***
Quan Lan cứ tưởng rằng mình không mắc bệnh "cù nhây", bây giờ mới phát hiện, chỉ là ba mươi năm trước anh không gặp phải tác nhân gây bệnh mà thôi. Vừa vấp phải chuyện tình cảm này mới biết, bệnh cù nhây của anh khá nghiêm trọng.
Thật ra trong lòng anh biết, mình và Trang Lân không thể cứ thế mãi được. Mối quan hệ này, sớm hay muộn cũng phải được định danh. Nhưng Trang Lân không nhắc thì anh cứ vờ như không biết, chôn đầu trong cát, được đến đâu hay đến đấy.
Bây giờ nghĩ lại, không chủ động, không từ chối, không chịu trách nhiệm, đúng là "đuỹ" mà.
Chữa bệnh cù nhây, phương thuốc mạnh nhất chính là deadline.
Bây giờ có thời hạn một tháng, buộc anh phải bắt đầu nhìn nhận thẳng thắn vấn đề này.
Đôi lúc cũng sẽ nghĩ, chẳng phải chỉ là yêu thôi à, cùng lắm không được thì chia tay. Không thể đi đến cuối cùng thì sao, có bao nhiêu người ngay lần đầu yêu đã thành công cơ chứ?
Nhưng mà anh sợ.
Không phải sợ mình thật lòng giao phó tình cảm sai người, cả tấm tình si vứt cho chó ăn. Mà anh sợ mình làm hỏng, sợ trời cao ban cho mình một mối tình tốt đẹp như thế, mà mình lại không giữ được.
Đúng là càng lớn tuổi lại càng nhát gan.
Quan Lan tự cổ vũ mình: Sợ cái gì, hãi cái gì, nửa giới âm nhạc Hoa ngữ đều là hậu cung của mình, một Trang Lân yêu mình muốn chết, chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngai-dinh-kien/1948277/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.