Chương 392
Ký ức vẫn rõ ràng, ông nội khi ấy đột nhiên bùng nổ, túm lấy anh chạy ra ngoài thủ đô.
Chỉ là vừa mới chạy ra khỏi thủ đô, họ liền bị cao thủ nhà họ Tiêu và đám người nhà họ Tô đuổi theo.
Ông nội để dụ đám người đó đã bảo anh trốn đi.
Diệp Viễn trốn trong bóng tối tận mắt nhìn thấy ông nội đối mặt với bao vây tấn công của đám cao thủ nhà họ Tiêu, ông bị đánh liên tiếp phải tháo chạy, miệng phun máu tươi.
Cuối cùng bị một chưởng của gia chủ nhà họ Tô đánh trúng ngực, qua đời tại chỗ.
Khoảnh khắc đó, Diệp Viễn hoàn toàn tuyệt vọng.
Khoảnh khắc đó, Diệp Viễn cũng hận bản thân mình, hận mình không đủ cẩn thận, bị người đó mưu hại dễ dàng.
Cũng hận mình tại sao không đủ nỗ lực, không đủ mạnh mẽ.
Nếu không, đối mặt với mưu hại và bêu xấu vô căn cứ đó, anh tuyệt đối sẽ không chịu khuất phục như vậy.
Người nhà của anh cũng sẽ không phải chịu nỗi đau này.
Cứ như vậy, trong ngày tuyết rơi tán loạn ấy, Diệp Viễn vĩnh viễn mất đi ông nội yêu thương anh.
Cũng vào hôm đó, Diệp Viễn mất nơi nương tựa, rời khỏi thủ đô, nơi khiến anh đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Khi Diệp Viễn vừa rời khỏi thủ đô chưa được bao lâu.
Anh nhận được tin tức, người trong dòng tộc của ông nội anh đã bị nhà họ Tiêu gạch tên, đuổi khỏi nhà họ Tiêu.
Hơn nữa còn tuyên bố con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/4604515/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.