Lúc nãy trên đường tới văn phòng, Lý Thiên Vũ đã nói cho anh ta biết Diệp Viễn chỉ là một tên ăn mày đi giao hàng mà thôi, không thể có người bạn nào đủ sức mời Diệp Viễn tới đây ăn được.
“Nếu đã không chịu thừa nhận, thì tôi đành phải ra tay vậy!”
Nói xong, Lưu Phi lập tức bảo hai phục vụ ra tay.
Lúc nãy Lý Thiên Vũ đã ám chỉ với anh ta, phải dạy dỗ Diệp Viễn một trận ra trò.
Nhưng khi phục vụ đang chuẩn bị ra tay.
“Rầm!”
Một tiếng vang thật lớn.
Cửa phòng làm việc đã bị đá văng.
“Lưu Phi, ông đây giết chết cậu!”
Liễu Huân tức giận bước vào, lập tức trông thấy Diệp Viễn bị hai phục vụ giữ chặt, một người trong số đó còn chuẩn bị ra tay.
Điều đó khiến lửa giận trong lòng anh ta ngày càng bùng lên dữ dội, không cần suy nghĩ gì đã đi tới đá mạnh một cước vào ngực Lưu Phi.
“Bốp bốp!”
Sau khi Lưu Phi bị đạp ngã, Liễu Huân lại hung hăng cho hai người phục vụ kia hai cái tát.
Giải quyết xong hai phục vụ, Liễu Huân lại vội vàng xin lỗi Diệp Viễn.
“Đại sư Diệp, thật lòng xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tôi”.
Bấy giờ Lưu Phi ngã dưới đất mới kịp phản ứng lại, khi anh ta nhìn thấy người đánh mình chính là Liễu Huân bạn thân của ông chủ thì lập tức hoảng hốt.
Lại nghe thấy bạn của ông chủ mình xin lỗi Diệp Viễn, Lưu Phi đã hoàn toàn choáng váng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2530357/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.