Nói tới Diệp Viễn.
Anh được Liễu Huân và ông chủ nhà hàng mời vào một căn phòng riêng xa hoa và sang trọng.
Sau khi ngồi xuống, Liễu Huân lập tức xin lỗi.
“Đại sư Diệp, chuyện hôm nay đều là lỗi của tôi! Tôi xin lỗi anh”.
“Không sao!”
Diệp Viễn không phải là người bụng dạ hẹp hòi.
Anh không để bụng chuyện hôm nay là mấy.
Thấy Diệp Viễn không để ý, Liễu Huân cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này mới giới thiệu cho Diệp Viễn đôi chút về người bạn của mình.
“Đại sư Diệp, giới thiệu với anh một chút, đây là bạn tôi, cũng là ông chủ của nhà hàng này, Sở Vân Phi của nhà họ Sở ở Giang Bắc”.
“Chào anh Diệp!”, Sở Vân Phi vô cùng bĩnh tĩnh giơ tay ra trước mặt Diệp Viễn.
Đối với Diệp Viễn, Sở Vân Phi cũng không quan tâm là mấy, tuy trước đó Liễu Huân đã nói cho anh ta biết Diệp Viễn có khả năng chữa bệnh rất lợi hại, nhưng Sở Vân Phi thấy tính xác thực của câu chuyện này không cao.
Cũng bởi vì Diệp Viễn còn quá trẻ, hơn nữa anh còn là người giao hàng.
Một người giao hàng mà biết chữa bệnh, thậm chí kiến thức còn vượt xa Liễu Huân sinh ra trong gia đình có truyền thống y học, Sở Vân Phi cảm thấy khá nghi ngờ về điều này.
Nhưng e ngại mặt mũi của Liễu Huân nên anh ta vẫn bắt chuyện với Diệp Viễn.
Tất nhiên Diệp Viễn cũng nhìn thấy vẻ khinh thường thoáng qua trên mặt Sở Vân Phi.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2530353/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.