Người đàn ông trung niên kia giúp Tô Yên Nhiên lên xe xong thì lại quay ra nhìn Diệp Viễn.
Chỉ một cái liếc mắt!
Diệp Viễn đã cảm thấy một áp lực vô hình đang không ngừng đè xuống người anh.
Áp lực vô hình khổng lồ này khiến chân anh không đứng thẳng lên được, mãi cho tới khi sắp khuỵu chân xuống mặt đất.
Đúng lúc này, áp lực kia chợt biết mất như chưa từng xuất hiện.
Người đàn ông trung nhiên kia khinh bỉ liếc mắt nhìn Diệp Viễn, quay người lên xe.
Mà trong ánh mắt Diệp Viễn lại đáp trả bằng một tia chết chóc, cùng một chút bất đắc dĩ.
Nếu người đàn ông trung niên này dám làm như vậy với anh trước khi anh mất đi trí nhớ thì sợ rằng chỉ trong chớp mắt, người đàn ông đó đã biến thành một cái xác.
Nhưng bây giờ, tuy anh đã khôi phục ký ức và đã nhập môn tu luyện công pháp của Quỷ Môn, nhưng khi phải đối mặt với cao thủ siêu cấp thì anh vẫn chưa đủ sức chống đỡ.
“Xem ra phải nhanh chóng nâng cấp thực lực, nếu không sau này gặp phải cao thủ lợi hại một chút cũng thành vấn đề lớn!”
Diệp Viễn thầm nghĩ.
Trong chiếc xe Mercedes.
Tô Yên Nhiên ôm chiếc điện thoại, lưu lại số điện thoại của Diệp Viễn.
Người đàn ông trung niên liếc nhìn Tô Yên Nhiên trong gương chiếu hậu rồi nói thẳng.
“Cô chủ, có phải cô thích cậu ta không?”
Lời nói của người đàn ông trung niên khiến cho Tô Yên Nhiên đang nghịch điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2530346/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.