Mười giây sau.
Năm tiếng động của vật nặng rơi xuống vang lên.
“Nhà họ Tiêu sẽ không tha cho anh!”
Người đàn ông mặc đồ đen cuối cùng còn cay nghiệt nói một câu vào giây phút cuối cùng của cuộc đời hắn.
“Thế hả, sớm muộn gì tôi cũng sẽ giết sạch nhà họ Tiêu”.
Diệp Viễn cười chế ngạo rồi kết liễu hắn bằng một cú đá trí mạng.
Lúc đó, những hạt mưa to bằng hạt đậu bắt đầu rơi xuống, một lát sau, trên mặt đất đọng lại một tầng nước, rửa sạch vết máu tươi rói.
Mưa lớn cứ thế kéo dài tới 10 giờ sáng hôm sau.
Vào thời khắc mưa lớn ngừng rơi, Diệp Viễn đang ngồi thiền trên ban công, cuối cùng cũng mở mắt.
Hôm qua, có thêm một đêm tu luyện, lúc này thực lực của Diệp Viễn đã đạt tới hậu kỳ của tầng 1 cảnh giới Luyện Khí, chỉ còn cách tầng hai một bước ngắn.
Nhưng Diệp Viễn vẫn luôn chưa thể đột phá bước này là bởi vì chưa đủ linh khí Thiên Địa và dược liệu.
“Xem ra phải nhanh chóng sửa xong trận pháp Tụ Linh!”
Vừa nghĩ tới phải đi đâu tìm vật liệu thì bên dưới biệt thự, một chiếc xe Bently đang chầm chậm dừng lại.
Sở Vân Phi xuống xe.
Vốn dĩ, Sở Vân Phi bị thương nặng sau tai nạn xe, theo lý mà nói thì thế nào cũng phải nằm viện 2, 3 tháng.
Nhưng sau khi được Diệp Viễn trị liệu, vết thương của anh ta rất nhanh lành, chỉ trong vòng chưa tới hai ngày đã có thể chạy nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2530316/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.