Nói đến Diệp Viễn, anh cùng Sở Vân Phi đi tới phố đồ cổ khu đông Giang Châu.
Đây là một con phố không quá rộng, hơn nữa còn có chút cũ nát.
Nhưng lịch sử vô cùng lâu đời, bắt đầu từ thập niên chín mươi thế kỷ trước, nơi này chính là thị trường đồ cũ nổi tiếng, rất nhiều người đều giao bán đồ cổ ở đây.
Theo sự thay đổi của thời gian, về sau nơi này đã trở thành thị trường đồ cổ của Giang Châu.
Hai bên đường phố đều bày bán đủ các loại mặt hàng mang phong cách cổ xưa như đồ sứ, đồ ngọc, thư họa, một đám chủ quầy hàng đều đang ra sức gào thét.
Có thể vì hôm nay là ngày hội giao lưu, người đến đây cực kỳ nhiều.
Trong đó không thiếu một vài người có tiền ăn mặc quần áo hàng hiệu, nhiều hơn vẫn là du khách.
Đương nhiên cũng có một vài người trong lòng ôm theo soi mói bắt bẻ.
Ở cửa, Sở Vân Phi và Diệp Viễn tìm thấy Ngô Thanh Phong và Lý Hồng Đào đã đứng chờ từ lâu.
“Đại sư Diệp, nói là đại hội giao lưu, đúng hơn là đại hội buôn bán quy mô lớn, hôm nay mọi người sẽ bày ra món đồ trong tay mình muốn bán, hy vọng sẽ có nhà tài trợ và kẻ quyền thế trong giới sưu tầm mua!”, Ngô Thanh Phong giải thích.
Diệp Viễn gật đầu, đối với chuyện trong giới đồ cổ, thật ra anh cũng không quá rõ.
Anh cũng không muốn hiểu biết quá sâu, hôm nay anh đến đây chỉ là để có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2527667/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.