Trong phút chốc, cả sảnh lớn chìm vào sự yên tĩnh như chết lặng.
Mà Diệp Viễn thì đi từng bước tới chỗ cậu Trung Tam và cô gái áo đỏ đã ngây người đứng đó như hai bức tượng điêu khắc.
“Đến phiên các người rồi!”
“Không, mày không thể giết tao được, bố tao là Trung Tam Dã Long, là đệ nhất cao thủ nước Uy, mày giết tao rồi bố tao chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mày!”
Cậu Trung Tam chìm vào khủng hoảng, đầu tiên là lôi bố mình ra, muốn dùng ông ta để dọa Diệp Viễn.
Đáng tiếc, hắn lại không biết rằng Diệp Viễn vốn đã có nỗi căm thù sâu sắc với Trung Tam Dã Long.
Năm đó, trong nhóm mai phục tấn công anh có lão già Trung Tam Dã Long.
Cậu Trung Tam này không nói mình là con của Trung Tam Dã Long còn đỡ, nói ra rồi Diệp Viễn lại càng không bỏ qua cho hắn.
“Bốp bốp!”
Hai chưởng đánh ra.
Cậu Trung Tam và cô gái áo đỏ kia đã hoàn toàn lìa khỏi cõi đời này.
Đến lúc này, toàn bộ phái Bát Kì của nước Uy đều diệt vong.
“Chúng ta được cứu rồi!”
Không biết ai đã reo lên một tiếng, sau đó mọi người cùng hoan hô ầm lên.
“Cảm ơn cậu Diệp đã cứu mạng!”, Lý Hồng Đào và Ngô Thanh Phong đi tới cảm ơn Diệp Viễn.
Lý Hồng Đào lại đảo mắt nhìn những người đang có mặt ở đó một cái, ánh mắt đầy vẻ khoe khoang.
Như thể đang nói, mấy người thấy chưa, ông đây quen biết với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2527636/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.