Mặc dù ông ta là cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong, cách cảnh giới Thánh Giả cũng chỉ kém một tấm màn giấy.
Nhưng giữa màn giấy này lại có khác biệt một trời một vực.
Diệp Viễn không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
Diệp Viễn đương nhiên hiểu về cảnh giới của võ giả.
Bình phong che chở kia của anh thật ra là bắt chước thủ đoạn của cao thủ cảnh giới cảnh giới Thánh Giả.
Anh làm như vậy chủ yếu chính là không muốn bại lộ chuyện mình tu tiên.
Dù sao thì Diệp Viễn cảm thấy bản thân mình bây giờ quá mức nhỏ yếu, bí mật này có thể không bại lộ thì không nên bại lộ.
Lúc này, Diệp Viễn chậm rãi đi về phía Chu Đằng đang hoảng sợ.
“Bây giờ tôi lại cho ông hai lựa chọn, một là thả bố mẹ bạn gái tôi ra, tôi giữ lại mạng cho ông. Lựa chọn thứ hai chính là tôi ra tay, để ông chịu hết mọi đau đớn hành hạ!”
“Hừ, vọng tưởng, dù tôi chết tôi cũng phải dẫn tất cả các người chôn theo tôi!”
Chu Đằng biết mình không phải là đối thủ của Diệp Viễn, hôm nay chắc chắn phải chết, nhưng cho dù chết ông ta cũng phải kéo mấy người chịu tội cùng.
“Đi ra cho tao!”
Chu Đằng vung tay lên, những con cổ trùng kia điên cuồng xông về phía mọi người.
“Aiz!”
Diệp Viễn khẽ thở dài, vung tay lên, vô số kim bạc giống như nữ thần rải hoa bay ra.
Không một ngoại lệ, một một cây kim bạc đều đâm vào cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2527600/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.