Diệp Viễn cười híp mắt nhìn vẻ giả bộ bình tĩnh của Tô Minh, anh khẽ gật đầu.
“Đúng!”
Tô Minh không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Viễn, bởi vì ánh mắt của Diệp Viễn giống như có ma lực.
Nhất là vừa nhìn vào anh, Tô Minh cảm thấy mình giống như bị nhìn thấu.
Không để ý đến Diệp Viễn nữa, Tô Minh lại bắt đầu nhắc đến chuyện lát nữa sẽ lên núi xem cuộc chiến.
Dường như Thẩm Tiểu Tiểu vô cùng yêu thích chuyện của giới võ đạo, giống như em bé tò mò, liên tục đặt câu hỏi.
Nhất là khi nghe thấy Tô Minh nói ông nội và chị họ anh ta cũng là người trong võ đạo, trong mắt cô ta đều tỏa ra ánh sáng.
Mà Tô Minh nhìn thấy Thẩm Tiểu Tiểu kích động như vậy, anh ta lại càng đắc ý.
Anh ta bắt đầu kể một vài chuyện mình biết về giới võ đạo cho Thẩm Tiểu Tiểu nghe.
Giống như anh ta là đại năng trong giới võ đạo.
Dưới sự khoe khoang của Tô Minh, Thẩm Tiểu Tiểu càng thêm tò mò về chuyện trong giới võ đạo.
“Tô Minh, ông ngoại và chị họ anh bao giờ tới thế!”
Thẩm Tiêu Tiêu kích động đến mức không thể chờ đợi được thêm nữa muốn đi xem trận chiến giữa võ giả trong giới võ đạo.
“Sắp đến rồi!”
Tô Minh vừa dứt lời, một chiếc xe Mercedes dừng trước cửa.
Một lão giả mặc bộ đồ Đường màu vàng từ trên xe bước xuống, nhìn có chút phong thái thần tiên.
Cùng một cô gái trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2527507/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.