Mà đám người Thẩm Tiểu Tiểu đều dựng thẳng lỗ tai lên nghe, cố gắng nghe thật kỹ vì sợ rơi mất chữ nào.
Sau khi Hứa Gia Di trình bày đơn giản, đám Thẩm Tiểu Tiểu lại chìm vào trạng thái dại ra, rất lâu sau mới bình tĩnh lại.
Lúc này họ mới hiểu được, thì ra trên thế giới này vẫn còn tồn tại một thế giới võ giả mà họ hoàn toàn không biết.
Điều này cũng giúp họ hiểu được, bản thân mình so với những cao thủ trong giới võ giả rốt cuộc nhỏ bé đến mức nào.
Rốt cuộc là vô hình và nhỏ nhoi biết bao nhiêu.
Đồng thời cũng giúp họ mở mang tầm mắt, hiểu được thế giới này không hề đơn giản như những gì họ tưởng.
Bấy giờ Tô Minh cũng có chút khiếp sợ, tuy ông ngoại anh ta cùng chị họ đều là người trong giới võ đạo, nhưng lại chưa từng kể cho anh ta nghe về chuyện trong giới.
Tất nhiên, nguyên nhân lớn nhất là do chị họ cùng ông ngoại không thân thiết với gia đình bọn họ cho lắm, vả lại đó giờ họ đều không thích qua lại với người bình thường.
“Thế nào, bây giờ đã biết thế giới võ giả ghê gớm đến mức nào chưa? Biết chị họ và ông ngoại tôi lợi hại đến mức nào chưa!”
Sau khi kịp phản ứng lại, Tô Minh hất mặt lên trời nói.
Nói xong lại nhìn sang Diệp Viễn, vẫn muốn nhìn thấy vẻ khiếp sợ trên mặt anh.
Đáng tiếc, anh ta lại một lần nữa thất vọng, bởi vì Diệp Viễn vẫn bình tĩnh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2527503/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.