Thế nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy thực lực của Trung Tam Dã Tường, thì Cổ Thông Thiên có chút lo lắng, dù ông ta có được cuộn da dê cuối cùng.
Thì khi thăm dò vào cổ mộ của vị cao thủ đệ nhất kia, e là Trung Tam Dã Tường này cũng sẽ làm trái với giao kèo.
Vì thế, ông ta mới nổi lên ý định giết chết Trung Tam Dã Tường.
Trung Tam Dã Tường cũng không biết Cổ Thông Thiên đang có ý định giết chết mình, anh ta vẫn mỉm cười, thoáng cúi người trước Cổ Thông Thiên.
“Vãn bối Trung Tam Dã Tường kính chào đại sư Cổ!”
“Khách sáo!”, Cổ Thông Thiên ôm đấm tay nói.
“Thưa hai vị, hiện tại vẫn chưa đến giờ, mời hai vị tạm nghỉ ngơi trong chốc lát”.
Lúc này, Liễu Hạo Long chủ động tiến về phía trước nói.
Hai bên người ngựa ngồi xuống, Liễu Hạo Long bèn thì thầm vào tai người của mình một câu, người đó vội vàng rời đi.
Liễu Hạo Long vừa chứng kiến được thực lực của Cổ Thông Thiên và Trung Tam Dã Long nên biết hai người này còn mạnh hơn những gì ông ta tưởng.
Nếu hôm nay Diệp Viễn chiến đấu với hai người này thì chắc chắn là thập tử vô sinh, ông ta nhất định phải ngăn cản anh chiến đấu với hai người này trước khi anh kịp đến.
Một hướng khác.
“Chị họ, người đó chính là Trung Tam Dã Tường hả, bọn họ ghê gớm quá vậy? Lại có thể xuất hiện từ giữa hư không?”
Lòng Tô Minh đầy chấn động, nhất là khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2527493/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.