Sau khi Diệp Viễn và Sở Vân Phi vào cửa lên máy bay, trong một góc xuất hiện mấy bóng hình xinh đẹp.
Trong số đó có hai người là Lâm Vãn Tình và Liễu Hiểu Kỳ.
Nhìn Lâm Vãn Tình mặt đầy luyến tiếc, Liễu Hiểu Kỳ có chút đau lòng.
“Vãn Tình, chị thật sự nghĩ kỹ chưa, phải biết rằng con đường này không biết bao lâu mới có thể quay trở lại, chị thật sự muốn rời khỏi anh ấy?”
Lâm Vãn Tình im lặng rất lâu.
Cuối cùng, cô ta lau khô nước mắt, trong ánh mắt tràn đầy kiên định.
“Nghĩ kỹ rồi, chúng ta đi thôi!”
Mấy tiếng sau, Diệp Viễn trở lại Giang Châu.
Sau khi Diệp Viễn ra khỏi sân bay, ba người Phạm Thống, Thẩm Tư Phàm và Liễu Khánh Phi đã chờ ở cửa từ lâu.
“Anh Diệp, chào mừng anh trở lại Giang Châu!”
“Anh Diệp, uy vũ quá!”
Gần như cùng một lúc, hai người Thẩm Tư Phàm và Phạm Thống vui mừng xông tới.
Ánh mắt nhìn Diệp Viễn cũng trở nên vô cùng kính nể.
Đương nhiên bọn họ đều đã nghe nói đến chuyện Diệp Viễn đại phát thần uy đánh chết đám người Cổ Thông Thiên ở Sở Châu.
“Anh Diệp à, anh không biết chứ, bây giờ toàn bộ Giang Châu đều nói đến sự tích của anh, anh sắp thành thần rồi!”
Mấy người kích động đều vô cùng hối hận lần này không đích thân theo Diệp Viễn đi Sở Châu, tận mắt chứng kiến uy thế của Diệp Viễn.
Còn Diệp Viễn thì khẽ mỉm cười, cũng không nói gì nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2526684/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.