Cô ta không muốn Diệp Viễn bị liên lụy vì chuyện của mình.
Cô ta biết ông chủ Hiên Viên Thừa Thiên của cô ta là người thế nào, đó là cậu ấm siêu cấp của thủ đô.
Cô ta không muốn Diệp Viễn đắc tội với cậu ấm siêu cấp như này vì mình.
Đúng lúc Phùng Tiêu Tiêu định xin lỗi Lâm Oánh Oánh, lại bị Diệp Viễn ngăn lại.
“Không cần, không phải lỗi của cô, tại sao phải xin lỗi, người phải xin lỗi là cô ta!”
Nghe vậy, Hiên Viên Thừa Thiên nheo mắt lại, có sát khí lóe lên.
Anh ta chậm rãi quay người lại, nhìn chằm chằm Diệp Viễn, nói từng chữ từng lời.
“Cậu nhóc, mày vừa nói gì?”
“Anh bị điếc à?”, Diệp Viễn cũng thản nhiên quan sát Hiên Viên Thừa Thiên, bình tĩnh nói.
“Soạt!”
Trong tích tắc, xung quanh vang lên một trận âm thanh hít khí lạnh.
Tất cả mọi người đều bị ớn lạnh bởi lời nói ngông cuồng của Diệp Viễn.
Nhìn khắp cả nước Hoa Hạ, có ai dám ăn nói như vậy trước mặt Hiên Viên Thừa Thiên, đúng là ngông cuồng đến vô biên!
Hiên Viên Thừa Thiên cũng không ngờ Diệp Viễn lại dám nói ra những lời ngông cuồng này.
Hiên Viên Thừa Thiên đi đến gần, nhìn chằm chằm Diệp Viễn nói: “Cậu nhóc, mày vừa nói gì?”
Diệp Viễn vẫn bình tĩnh nói: “Xem ra tai của anh có vấn đề thật!”
“Muốn chết hả!”
Lần này, Hiên Viên Thừa Thiên cũng không nhịn được nữa, tấn công hai thiết quyền mang theo tiếng gió gào rít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2526672/chuong-159.html