Chẳng mấy chốc, màu đen trên mặt ông cụ đã hoàn toàn biến mất.
Dáng vẻ sắp chết của ông cụ Lâm đã trở lại bình thường chỉ trong vòng một phút.
Cảnh tượng đó khiến người nhà họ Lâm đang xem đều giật mình.
Lúc này, Diệp Viễn lại vỗ vào ngực ông cụ Lâm thêm một cái.
Hai mắt nhắm chặt của ông cụ Lâm chợt cử động, lập tức tỉnh táo lại.
“Ông à, ông không sao chứ?”
Nhìn thấy ông cụ tỉnh lại, tất cả mọi người nhà họ Lâm đều nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm.
“Không sao!”
Ông cụ Lâm khẽ lắc đầu, bèn nhìn sang Diệp Viễn nói.
“Anh bạn này, cảm ơn cậu đã cứu tôi!”
“Đúng đúng, cảm ơn cậu đã cứu ông cụ nhà chúng tôi!”
Trong lúc nhất thời, người nhà họ Lâm đều phản ứng lại, cảm ơn Diệp Viễn rối rít.
Đồng thời, ánh mặt bọn họ nhìn Diệp Viễn cũng không có vẻ khinh thường trước đó nữa, mà đầy cung kính.
Họ cứ nghĩ Diệp Viễn là một kẻ lừa đảo, không ngờ anh thật sự có bản lãnh.
“Đừng, tạm thời đừng cảm ơn tôi vội, trước đó tôi cũng có nói, tôi chỉ cứu ông cụ tỉnh lại thôi, cơ thể ông cụ bị tử khí ăn mòn quá lâu nên nếu không loại bỏ hoàn toàn tử khí thì ông cũng sẽ chết trong vòng ba ngày!”, Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Cái gì!”
Lời Diệp Viễn nói lại khiến người nhà họ Lâm kinh hãi.
Lâm Vĩ Phong vội vàng nói: “Mong cậu hãy cứu lấy ông cụ nhà tôi, chỉ cần cậu cứu được ông thì có điều kiện gì cậu cứ nói, chỉ cần Lâm Vĩ Phong tôi làm được thì có lên núi đao xuống biển lửa cũng không ngại!”
“Bố à, bố đừng nghe tên khốn đó lừa, rõ là chỉ muốn lừa tiền của chúng ta thôi!”
Lúc này, thanh niên tên Phi kia lại mở miệng lần nữa.
Đến tận lúc này cậu ta vẫn thấy Diệp Viễn chỉ vô tình chữa được bệnh của ông nội mình mà thôi.
Bây giờ Diệp Viễn nói vậy cốt cũng chỉ là lừa tiền nhà họ.
“Con câm miệng lại ngay cho bố!”
Lâm Vĩ Phong lập tức gầm lên.
Lẽ ra Diệp Viễn đã chữa trị cho ông cụ hoàn toàn miễn phí, nhưng vì đứa con trai không nên nết của ông ta trêu chọc anh nên Diệp Viễn mới nổi giận.
Vì thế, bọn họ phải mất năm mươi triệu và còn hơn thế nữa để cứu lấy ông cụ.
Có tốn tiền hay không cũng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu con trai ông ta lại chọc Diệp Viễn nổi giận, anh tức tối không chịu chữa cho ông cụ thì nguy to.
“Thưa cậu, cậu đừng nghe đứa con không nên thân của tôi nói bậy, thằng ranh con đó bị tôi chiều hư rồi nên mới chống đối cậu như thế, tôi thay mặt nó xin lỗi cậu!”
Nói xong, Lâm Vĩ Phong lại vô cùng kính cẩn cúi người với Diệp Viễn.
Diệp Viễn mỉm cười, không hề để bụng, những gia tộc lớn như họ thì cũng sẽ có một vài đứa trẻ bị chiều sinh hư.
“Muốn loại bỏ hết tử khí để ông cụ có thể sống sót, thì phải bảo con trai ông ném thứ trên cổ tay cậu ta xuống!”
Nói xong, Diệp Viễn lại chỉ vào sợi ngọc trong suốt trên cổ tay thanh niên tên Phi kia.
“Thưa cậu, chiếc vòng này có vấn đề gì ư?”
Lâm Vĩ Phong khá khó hiểu nhìn Diệp Viễn, bởi vì cái vòng đó là do một người bạn của ông ta biếu tặng ông cụ, nói là do cao tăng Thiên Trúc tọa hóa xá lợi tử tạo thành.
Có tác dụng gặp dữ hóa lành, tu thân dưỡng tính, tăng cường sức khỏe.
Sau khi ông cụ nhận được món quà đó thì vẫn luôn mang trong người.
Mãi đến mấy ngày trước, con trai ông ta Lâm Vạn Phi tổ chức sinh nhật, ông cụ đã tặng lại cái vòng đó cho con trai ông ta.
Diệp Viễn trả lời: “Vấn đề nằm ở ngay trên chuỗi hạt, nó được tạo thành từ xương cốt của người chết, hơn nữa còn đặt trong đống xác chết để nó hấp thu lượng tử khí và thi khí khổng lồ, cuối cùng luyện thi khí và tử khí thành một thứ đầy hung khí”.
“Người đeo chuỗi hạt này sẽ bị tử khí đó xâm nhập vào cơ thể, cuối cùng chết bất đắc kỳ tử”.
“Cũng may ông cụ cả người đầy khí huyết kiên cường bất khuất, số mệnh của nhà họ Lâm cũng rất tốt nên mới không bị tử khí trong chuỗi hạt xâm nhập vào người”.
“Chỉ là đeo thời gian dài thì khí vẫn sẽ ăn mòn cơ thể!”
“Còn con trai ông, e là cậu ta cũng chỉ mới nhận được thứ này từ ông cụ trong vài ngày gần đây thôi đúng không?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]