Chỉ là lời Thư Uyển Nhi còn chưa nói hết đã bị Diệp Viễn cắt đứt.
“Tôi nói rồi, nếu cô muốn ở lại bên cạnh tôi, vậy tất cả đều phải theo quy tắc của tôi, nếu như cô không tuân theo, vậy bây giờ cô có thể đi được rồi!”
Nghe thấy Diệp Viễn dường như có phần tức giận, sắc mặt Thư Uyển Nhi lập tức bị dọa cho trắng bệch.
Cô ta luôn miệng nói xin lỗi: “Anh Diệp, tôi sai rồi!”
“Biết sai rồi hả, còn không mau ngồi xuống ăn cơm!”
Thư Uyển Nhi vội vàng gật đầu, khôn khéo ngồi bên cạnh Diệp Viễn.
“Đúng rồi, tốt lắm, ăn cơm thôi!”
Nói xong, Diệp Viễn đưa cho Thư Uyển Nhi một đôi đũa, còn mình bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Thư Uyển Nhi thì gắp thức ăn giúp Diệp Viễn, còn mình lại thỉnh thoảng dè dặt ăn một miếng.
Cảnh này khiến cho Diệp Viễn hiểu ra, muốn thay đổi những tư tưởng phong kiến ăn sâu trong lòng Thư Uyển Nhi, e rằng phải cần một khoảng thời gian rất dài.
Lúc ăn cơm, Diệp Viễn cũng phổ cập cho Thư Uyển Nhi một chút quy tắc của anh.
Nói là quy tắc, thật ra chính là không có những quy tắc lộn xộn kia.
Một tiếng sau.
Cuối cùng Diệp Viễn đã ăn uống no đủ, lúc Thư Uyển Nhi chuẩn bị thu dọn bát đũa thì Diệp Viễn lại ngăn cản cô ta.
“Không cần quan tâm mấy thứ này, đi thôi, tôi dẫn cô đi tiếp xúc thêm với thế giới bên ngoài, nếu cô muốn đi theo tôi, vậy về sau phải quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2525211/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.