Thẩm Huy Minh cười khanh khách bị thợ cắt tóc đuổi đi, ra tới ngoài cửa rồi Thẩm Huy Minh còn quay lại vẫy tay với người bên trong.
Chàng thợ kia dậm chân tức tối, sau đó quay người vào trong làm việc.
Khi Thẩm Huy Minh thu lại tầm mắt thì phát hiện Tác Dương đang nhìn mình, bèn hỏi:
– Sao vậy?
– Không có gì, tại thấy cậu ta cắt cũng ngon lành phết.
– Ý em là bây giờ anh khá đẹp trai đó ư?
Tác Dương phì cười:
– Phải, rất đẹp trai.
Đột nhiên Thẩm Huy Minh phát hiện, hóa ra vui vẻ lại đơn giản đến thế, được người mình thích khen tặng một câu là có thể phớ lớ cả ngày.
– Đi thôi – Hai người đi về phía bãi đậu xe, Thẩm Huy Minh hỏi – Em đói chưa? Bao giờ thì em định ăn trưa?
Tác Dương ôm con gấu vào lòng, ngâm nga hát:
– Tình yêu không phải là một lời mời cơm ấm áp…
(*) Câu hát trong bài “Tình yêu chuyển dời” của Trần Dịch Tấn
Lần đầu tiên Thẩm Huy Minh nghe Tác Dương hát, anh hỏi:
– Có phải người có giọng nói hay thì hát cũng sẽ rất tuyệt không?
– Anh nắm bắt sai vấn đề rồi hả? – Hai người đi tới chỗ đậu xe, Tác Dương mở cửa xe ra ngồi vào, đặt chú gấu lên chân mình, sau khi đợi Thẩm Huy Minh lên xe thì nói – Không phải vấn đề nên là…
– Tình yêu?
Lời bông đùa bất chợt của Thẩm Huy Minh làm Tác Dương bật cười.
– Tùy anh vậy.
– Thôi đừng tùy anh – Thẩm Huy Minh khởi động xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-luat-tinh-yeu/1204981/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.