Chỉ cần tồn tại thì đã hoàn mỹ rồi sao?
Tác Dương chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, nhưng khi Thẩm Huy Minh nói ra quan điểm của anh thì cậu cũng thấy không phải là không có lý.
Trong quan niệm của cậu từ trước tới nay, thế giới này chằng chịt những vết nứt, bất kể là con người hay sự vật, chỉ cần tồn tại là có vết nứt, mà đã có vết nứt thì khắc có khuyết điểm, mà có khuyết điểm tức là không thể nào vươn tới sự toàn bích được.
Cậu luôn lấy làm tiếc bởi tì vết này, nhưng Thẩm Huy Minh lại nhìn vấn đề ở một góc độ khác, anh xem những tì vết ấy thành sự hoàn mỹ mà không gì có thể thay thế được.
Quan niệm này khá mới mẻ với Tác Dương, hơn nữa, hơi thở cậu cũng tự dưng hanh thông hơn rồi.
Tác Dương là một người có ý thức bản thân rất mạnh, cậu biết lắng nghe người khác trình bày quan điểm nhưng lại hiếm khi tán đồng hay chấp nhận, thậm chí nhiều khi cậu hiểu được đối phương nói rất có lý nhưng vẫn một mực giữ lấy khoảng trời cho riêng mình.
Nhưng sự thật đã chứng minh, những tư duy và góc nhìn bảo thủ rồi sẽ trở nên đông đặc, mọi nghi hoặc của cậu cũng từ đó mà ra.
Nhìn sự việc từ nhiều góc độ khác nhau thì sẽ dễ dàng giải quyết vấn đề hơn.
Cậu ngưỡng mộ tư duy đúng hướng của Thẩm Huy Minh, chắc có lẽ đây chính là mặt khác của anh: Một thế giới của những người theo chủ nghĩa lạc quan.
Một người theo chủ nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-luat-tinh-yeu/1204975/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.