Tác Dương thầm nhủ, trong đôi mắt người ẩn tàng những vì sao, thật là một ví von kỳ diệu.
Khi một người nhìn thấy sự vật mà mình thích, hoặc là người mà mình yêu mến, thì đôi mắt sẽ bất giác lấp lánh, ấy là mũi tên của niềm thích thú và sự ham muốn, bị người khác nhìn thành những ngôi sao lóng lánh.
Không phải cậu thấy sự “thích thú” và “ham muốn” này là xấu, chỉ là trong mấy năm dạo gần đây, cậu rất hiếm khi có cảm giác khát khao một thứ gì đó, cũng chẳng bao lần như Giang Đồng Ngạn nói, trong mắt ánh lên những vì sao.
Tác Dương hơi nghi hoặc, cậu thấy mình không đến mức đó với Thẩm Huy Minh.
Tác Dương cười với Giang Đồng Ngạn rồi chỉ lên ánh đèn chớp tắt:
– Không phải sao đâu, là đèn đó.
Giang Đồng Ngạn nhìn ra được đây là một người tuyệt đối sẽ không bao giờ khuất phục trước bất kì quấy nhiễu ngoại giới nào về vấn đề tình cảm, con người Tác Dương chỉ nghe theo trái tim mình mà thôi.
Hắn không nói nhiều nữa, cho dù câu “người ngoài cuộc tỉnh táo” đã gần bật ra khỏi miệng rồi.
Không thừa nhận thì càng tốt.
Giang Đồng Ngạn nhủ bụng: Vậy thì mình vẫn còn cơ hội.
Hắn có ấn tượng khá tốt với Tác Dương, bởi vì đến bây giờ thì Tác Dương mà hắn nhìn thấy gần như đã cận kề với hình tượng bạn trai hoàn hảo của hắn rồi.
Kiêu ngạo nhưng không nóng nảy, thông minh nhưng không trịch thượng, có điềm đạm trầm tính, cũng có kín đáo thanh tao.
Tất cả mọi thứ của Tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-luat-tinh-yeu/1204957/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.