Trần Châu cảm thấy Giang Lộc có chút kỳ lạ, ánh mắt cô không nhìn về một điểm cố định, mà nhìn khắp nơi xung quanh, mơ hồ không rõ ràng. Sau đó đột nhiên cô nhìn về phía đồng hồ trên vách tường.
“ Chuyện này…. Khuya rồi…. Cháu đi về đây.”
Nói xong câu Giang Lộc liền đi về phía cửa.
Khuya rồi?
Trần Châu nhìn lên đồng hồ, hiện giờ còn chưa đến 7 giờ tối.
Giang Lộc cúi đầu đi nhanh qua bên cạnh anh, cô giơ tay mở cửa.
“ Cháu về đây, tạm biệt.”
Khi mà Trần Châu còn chưa kịp phản ứng thì “ Phanh” một tiếng, cửa nhà đã đóng lại.
Trần Châu cau mày, cảm thấy Giang Lộc thật kỳ quái, ngày thường 8h cũng chưa thấy cô ở nhà. Hôm nay chưa đến 7h cô lại nói là đã khuya.
Cuối cùng, anh chỉ có thể lắc đầu, tâm tư con gái thật đúng là làm cho người ta đoán không ra. Quả nhiên là vì bọn họ sinh ra không cùng thời.
Trần Châu đi đến bên bàn ăn, đưa tay cầm lấy cốc nước vừa rồi chưa có uống xong. Chiếc cốc vừa đến miệng, anh đột nhiên dừng lại.
Anh cầm cốc nước để ra xa một chút.
Ở trên miệng cốc có một dấu môi nhàn nhạt, mơ hồ mang theo một ít phấn.
Nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của cô, anh liền hiểu rõ.
Lúc đó anh đã nghĩ, làm sao cô ấy lại giống như đổi tính, bây giờ nghĩ đến thì ra là có tật giật mình.
Trần Châu nhíu mày, anh nhìn cốc nước trên tay rất lâu.
Nhưng vào lúc này, ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ cửa rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-loc/153896/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.