Tại trường cấp 3 Giang Lộc theo học
Sắp đến giờ tan học, không khí trong lớp giống như một nồi nước sôi trào.
Ầm ĩ, ồn ào, không dứt bên tai.
Giang Lộc ngồi ở bàn cuối cùng của dãy bàn học, dựa đầu vào cửa sổ, ngón tay mảnh khảnh cầm bút vô thức chuyển động. Nghiêng đầu nhìn cây cổ thụ dưới lầu, bị gió thổi một đêm giờ trông xơ xác, tiêu điều.
Đã mấy ngày rồi cô đều không nhìn thấy 812.
Mấy hôm nay, Giang Lộc đã gõ cửa nhà anh mấy lần nhưng đều không có người mở. Lúc đầu cô còn tưởng là anh ngại cô làm phiên nên không mở cửa khiến Giang Lộc cảm thấy mất mát vô cùng. Sau đó cô nghe bà bán quán dưới lầu nói tiểu tử phòng 812 mấy hôm nay đi đâu cả ngày toàn đi sớm về trễ. Nhờ đó cảm giác khó chịu ở trong lòng cô mới vơi đi vài phần.
Gõ cửa không ai mở là bởi vì anh không có ở nhà chứ không phải vì ngại cô làm phiền.
Kim Quất bước vào lớp liền nhìn thấy Giang Lộc ngồi ở phía cuối phòng học.
Cô ngồi một mình một chỗ, cảm giác cùng với không khí náo nhiệt xung quanh không hề có liên quan đến nhau
Trong đầu Kim Quất bỗng nhưng nhớ tới một câu trong bài " Ánh Trăng Bên Hồ Sen " của tiên sinh Chu Tự Thanh
" Náo nhiệt là của bọn họ, ta cái gì cũng không có."
" Ta " ở nơi này là chỉ Giang Lộc.
Giang Lộc lúc này hoàn toàn không giống Giang Lộc mà cô quen thuộc.
Giang Lộc là học sinh được các giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-loc/153891/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.