Mật đạo hẹp dài, hai bên đuốc đốt sáng rực.
Trong mật đạo, một con hồ ly tuyết trắng… hoặc đã từng tuyết trắng, vì hiện tại lông nó đã dính một đống bụi đất tro, miệng ngậm một cái giỏ trúc to gấp đôi thân mình, cố gắng chạy nhanh về phía trước.
“Hộc… hộc, ngươi, giỏ, nặng quá! Bản hồ tiên, bản hồ tiên không đi nữa!”
Hồ ly ngã ngồi, há mồm thở hổn hển.
Hắn vẫn đang ở dạng hồ ly, tha cái giỏ lớn như vậy chạy ầm ầm, quả thật mệt chết đi được.
Cũng chỉ biết tự trách mình mềm lòng thôi mà, thấy người ta rơi mấy giọt nước mắt cầu xin, ngay cả việc bị dùng như cẩu cũng không so đo, còn lo hình người của y quá lớn khó che giấu, hình quả đào lại quá nhỏ khó di chuyển, xung phong nhận việc mang y đi…
Vốn là muốn để y hóa thành quả đào, tha đi cũng không nặng lắm, nói không chừng trong lúc chạy không cẩn thận cắn một cái, còn được uống nước ép đào.
Khụ, tuy rằng động cơ không hẳn đã tốt lắm, nhưng ai ngờ Đào tử lại lấy cái giỏ trúc tới.
Thế là hay ho luôn, lời đã nói không thể rút lại.
Đào tử chết tiệt thì nằm thư thư phục phục trong giỏ trúc, phủ kín khăn lụa, mình lại tha giỏ mệt sắp chết, bây giờ nửa tia khí lực cũng cạn kiệt, phải ngồi bẹp dí ở đây, đúng là mất mặt hồ tiên!
“Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, chỗ Vô Hoa… Phải nhanh tới đó a.”
Một quả đào lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-linh-tinh-quai-chi-dao-linh/2896730/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.