Quán bar theo phong cách retro đơn giản, ở ban công có đặt vài bộ bàn ghế sắt màu đỏ đậm, trêи sàn nhà cũ kỹ là những chai rượu rỗng nằm tứ tung ngang dọc, rượu trắng cũng có, bia cũng có.
Triệu Ngu hỏi: “Cả một chỗ này đều là do anh ấy uống sao?”
Tửu lượng của Trang Diệp vốn không tốt lắm, uống nhiều rượu như vậy, không say mới là lạ.
Người phục vụ kia nhận ra cô không tới đây để uống rượu nên hơi thất vọng gật đầu: “Anh ấy là khách quen của chúng tôi, loại rượu nào cũng uống cả rồi.”
Khách quen? Triệu Ngu ngẩng đầu nhìn về phía xa xa kia theo bản năng, quả nhiên chỉ cần liếc mắt một cái thì đã thấy được quán cà phê của cô.
“Anh ấy… lúc nào cũng uống thành như vậy sao?” Đương nhiên, cô hiểu người phục vụ kia đang nghĩ gì, vì vậy mới chỉ vào tờ rơi trêи tay cậu ta: “Cho tôi một thùng loại này.”
“Được.” Người phục vụ lập tức mặt mày hớn hở, kêu to một tiếng bảo người pha chế, sau đó tiếp tục trả lời câu hỏi của cô: “Đúng là anh ấy hay đến đây, nhưng không phải lúc nào cũng say, một tháng đến đây chắc cũng phải 5 – 6 lần, thỉnh thoảng anh ấy đến nhưng không uống rượu, chỉ gọi vài chai giữ lại rồi một mình ngồi trêи ban công để hóng gió.”
“Vậy nếu anh ấy uống say như vậy thì các cậu phải làm sao? Để anh ấy qua đêm ở đây luôn à?”
“Đúng vậy, chính anh ấy nói không cần quan tâm đến anh ấy, dù sao chúng tôi cũng bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808138/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.