Khi Kỷ Tùy trở lại căn hộ của mình, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Trang Diệp đang đứng chờ ở cửa.
Anh có chút kinh ngạc, tiến lên trước mở cửa để Trang Diệp tiến vào: “Tới lâu rồi?”
Trang Diệp nói: “Chưa lâu lắm.”
Đây vốn là nơi Trang Diệp vô cùng quen thuộc, từ trước tới nay đều không cần câu nệ. Bây giờ ngược lại giống như một vị khách lần đầu tới cửa, quy quy củ củ mà ngồi xuống sofa.
“Anh vừa mới đưa Hi… đưa Triệu Ngu về nhà sao?”
Ánh mắt Kỷ Tùy hơi dừng lại, đáp: “Ừ.”
Nói xong lại như muốn giải thích thêm cái gì, anh nói tiếp: “Hôm nay cô ấy không lái xe đến tòa án, trời lại lạnh, cho nên…”
“Em biết.” Trang Diệp đánh gãy lời Kỷ Tùy, trêи mặt vẫn treo nụ cười mỉm như cũ: “Cảm ơn anh.”
Kỷ Tùy nhất thời không nghe rõ, không biết Trang Diệp là đang cảm ơn anh đã tìm Triệu Ngu tới khuyên em ấy, hay là việc anh nỗ lực giải thích giữa anh và Triệu Ngu không có gì cả.
“Anh.” Trang Diệp yên lặng nhìn Kỷ Tùy: “Anh yêu cô ấy, đúng không?”
Không nghĩ tới việc Trang Diệp sẽ đột nhiên hỏi chuyện này, Kỷ Tùy sửng sốt một chút, cúi đầu không nói.
Trước mặt Trang Diệp, Kỷ Tùy không biết nên trả lời như thế nào. Cũng như khi đối mặt với nội tâm của chính mình, anh tương tự cũng không dám chắc hoàn toàn.
“Anh à, chuyện của em và cô ấy không có bất kỳ dính líu nào tới mấy người các anh cả. Mặc kệ anh có xuất hiện hay không, em với cô ấy…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808111/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.