Chương trước
Chương sau
Khi Tiết Tử Ngang đem bữa sáng tới, nhìn trong phòng bệnh có thêm hai người đàn ông, sắc mặt không vui rõ rệt, nhưng anh chưa kịp lên tiếng, lại nhận ra mọi người vây quanh mép giường để làm gì thì liền vội vàng đặt bữa sáng xuống rồi bước đến gần.
Lúc nhìn vết thương dữ tợn trêи làn da trắng nõn, Tiết Tử Ngang không chịu được mà cắn chặt răng và nhắm mắt lại.
Những người khác là lần đầu tiên nhìn thấy vết thương của Triệu Ngu, mà anh lại là người tận mắt chứng kiến nguồn gốc của vết thương này.
Cái loại cảm giác sợ hãi làm trái tim ngừng đập vẫn luôn quanh quẩn trong lòng anh.
“Triệu Ngu.” Tiết Tử Ngang ngơ ngác nhìn cô: “Anh nói thật, nếu em lại bị thương lần nữa, anh cũng sẽ bị thương với em, nếu em dám chết, anh cũng chết cùng em.”
Triệu Ngu nới lỏng hàm răng đang nghiến chặt rồi cười với Tiết Tử Ngang: “Lời nói của anh, không có tí uy hϊế͙p͙ nào cả.”
Bôi thuốc mới lên, bác sĩ băng bó lại cho Triệu Ngu, nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trêи trán cô, Tiết Tử Ngang nhanh chóng lấy khăn, cẩn thận lau cho cô.
Lăng Kiến Vi vẫn kiên trì hỏi bác sĩ: “Không có cách nào khác sao? Cô ấy thật sự rất đau.”
Nhìn ba người đàn ông cứ thay phiên nhau lo lắng, Hứa Thừa Ngôn lại bỗng nhiên cảm thấy đầu mình bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Giữa bọn họ, thật sự chỉ là giao dịch tiền bạc thôi sao?
Nếu đã đến nước này rồi thì họ cũng không cần phải diễn kịch trước mặt anh nữa.
Nhưng nếu không phải vậy, thì tất cả những gì bọn họ làm, là vì cái gì cơ chứ?
“Triệu Ngu.” Xoa cái đầu đau của mình, Hứa Thừa Ngôn dứt khoát hỏi trực tiếp: “Tất cả điều này, có phải là do các người thiết kế ra không? Trang Diệc Tình căn bản không cho người đến bắt em, có đúng không?”
“Đúng.” Triệu Ngu trả lời rất kiên quyết, nhìn sắc mặt của Hứa Thừa Ngôn trở nên âm trầm trong chốc lát, lại cười với anh: “Đáng tiếc là, trễ rồi.”
Anh không kịp đổi ý nữa rồi.
“Em…” Hàm răng cắn chặt hơi run vì quá tức giận, đôi mắt đỏ lên vì không ngủ đủ của anh lúc này nhìn càng đáng sợ hơn, rất giống một con mãnh thú sắp phát cuồng.
Thấy Hứa Thừa Ngôn muốn tiến lên phía trước, Tiết Tử Ngang ngay lập tức đứng dậy ngăn anh lại, chặn giữa anh và Triệu Ngu ở trêи giường.
Ngay sau đó, giọng nói bình tĩnh của Tiết Trạm ở bên cạnh vang lên: “Chẳng lẽ Hứa tổng muốn ra tay với một người con gái đang bị thương nặng sao?”
Hứa Thừa Ngôn quay đầu, lạnh lùng nhìn Tiết Trạm.
Trong tích tắc, anh thật sự đã có loại xúc động muốn bóp chết cô.
Tính kế anh, lừa gạt anh, đùa bỡn tình cảm của anh như vậy, cuối cùng cô thế mà lại làm như chưa có chuyện gì xảy ra, cười nhẹ như gió?
“Hứa tổng có thể chọn nối lại tình xưa với nhà họ Trang, thay bọn họ làm sáng tỏ tất cả những chuyện anh đã làm hôm qua.” Tiết Trạm nhàn nhạt nhìn Hứa Thừa Ngôn rồi đưa điện thoại đến trước mặt anh: “Nhưng mà, chắc sẽ không ai tin đâu.”
Hứa Thừa Ngôn tùy tiện nhìn một cái, liền đọc được tiêu đề tin tức hết sức bắt mắt: Lan Tỉ có nguy cơ khủng hoảng tài chính nghiêm trọng, chỉ trong một giờ đồng hồ, giá cổ phiếu đã giảm đến 10%.
Chuyện này anh đã hoàn toàn đoán trước, chỉ một bài viết ngắn đó thôi cũng đã khiến nhiều người tin không chút nghi ngờ rồi, huống gì nhà họ Hứa bọn họ còn cung cấp bằng chứng.
Mà nội dung phía dưới còn viết “Studio TNC khởi tố tập đoàn Lan Tỉ về việc nợ chi phí thiết kế”, “Sản phẩm mới của Lan Tỉ vi phạm bản quyền”, “Công ty ngân hàng XX tỏ ý muốn xét duyệt tư chất cho vay của tập đoàn Lan Tỉ lại lần nữa”…
Trong vòng hai ngày, những tin tức bất lợi của Lan Tỉ đã che trời lấp đất, thật giả lẫn lộn với nhau, người bình thường căn bản không phân biệt được.
Nhưng trong đó, có hai tin tức quan trọng nhất là —— Hứa Thừa Ngôn hủy hôn ngay trước mặt mọi người, Y Trình đã hợp tác nhiều năm với Lan Tỉ lại đột nhiên trở mặt thành thù; Studio TNC đại diện cho nhà họ Lăng cũng đã hợp tác với Lan Tỉ nhiều năm, thậm chí còn có tin đồn sắp thành thông gia —— cũng đã đủ cho thấy rằng, Lan Tỉ tuyệt đối có vấn đề.
Nhà họ Tiết đối phó với nhà họ Trang là chuyện rất bình thường, nhà họ Hứa vì bị tính kế, thế còn nhà họ Lăng thì sao? Vì sao cũng phản bội nhà họ Trang?
Hứa Thừa Ngôn đột nhiên nhớ đến chuyện studio của Lăng Kiến Vi giúp Hoa Xán làm sáng tỏ chuyện đạo nhái, quan hệ của ba người họ khi đó cũng rất kỳ quái.
Nhưng sau đó anh lại biết tin tức, Lăng Kiến Vi có thù riêng với nhà họ Trang, làm rõ chuyện đạo nhái là hành vi cá nhân.
Còn bây giờ thì sao? Vẫn là hành vi cá nhân à? Không đại diện cho nhà họ Lăng sao? Vào đêm Giáng sinh, thấy Lăng Kiến Vi đua xe với Tiết Tử Ngang, lúc đó anh cũng không nghĩ nhiều, còn cho rằng đó chỉ là cuộc thi của mấy đứa nhóc ấu trĩ, bây giờ xem ra, rất có khả năng có liên quan đến Triệu Ngu.
Nếu toàn bộ đều là âm mưu để đối phó với nhà họ Trang, thì đến tột cùng, Triệu Ngu đóng vai trò gì? Cô thật sự chỉ là quân cờ của nhà họ Tiết sao?
“Bịch” một tiếng, Tiết Tử Ngang lấy bữa sáng từ trong túi ra rồi nặng nề để ở trêи bàn: “Tôi chỉ mua phần cho 3 người thôi, những người khác tự lo.”
Lệnh đuổi khách rất rõ ràng, mọi người trong phòng bệnh đều hiểu, Lăng Kiến Vi chỉ bình tĩnh nói: “Tôi ăn rồi, để tôi đút Hi Hi ăn.”
Hi Hi?
Tầm mắt của Hứa Thưa Ngôn nhìn qua nhìn lại mặt của bốn người khác, cuối cùng dừng lại trêи khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ của Triệu Ngu. Cơn thịnh nộ anh vốn dĩ không át được, nhưng bây giờ, lửa giận lại bị thay thế bởi vô số câu hỏi.
Lúc biết Lan Tỉ xảy ra chuyện, Kỷ Tùy và Trang Diệp chỉ mới xuống máy bay.
Suốt 2 ngày 2 đêm này, bọn họ đã đi tới đi lui khắp nước Mỹ, nhưng toàn bộ hành trình, căn bản không có thu hoạch gì cả.
Buổi chiều hôm qua sau khi đến Mỹ, Kỷ Tùy dựa vào địa chỉ mà Tống Huyền cho, dễ dàng tìm thấy Trang Diệp, nhưng nơi đó không có Đường Hi, còn Trang Diệp mà anh nhìn thấy, lại ở trong trạng thái rất không ổn. —— Cả người Trang Diệp cuộn tròn trong bóng tối, ngơ ngác nhìn cánh cửa đóng chặt trước mắt. Trang Diệp như vậy, giống như đúc 4 năm trước lúc tỉnh lại trong bệnh viện, luôn trốn trong bóng tối.
“Anh, anh nói xem, có phải cô ấy đã xảy ra chuyện rồi không? Có phải chị của em… Chị ấy biết em đến đây nên lại cố ý bắt cô ấy đi rồi không? Chị ấy sao lại như vậy chứ? Sao lại có thể…..”
Kỷ Tùy biết Trang Diệp đã và đang điều trị tâm lý, cũng biết bác sĩ tâm lý phải dành cả 2 năm thời gian mới chữa khỏi tình trạng thích tối sợ sáng của Trang Diệp, mọi người cho rằng bệnh tình của Trang Diệp đã tốt hơn nhiều, nhưng không ngờ…
Trước đó, nhà họ Trang còn lo rằng Trang Diệp sẽ tự sát, nên cố ý cho người trông coi Trang Diệp rất kĩ. Mỗi khi thấy được cảnh tượng Trang Diệp sụp đổ đến mức nói bậy bạ, trong đầu Kỷ Tùy thế nhưng lại đột nhiên hiện lên một suy nghĩ rất đáng sợ, đối với Trang Diệp, có khi nào, càng sống sót thì sẽ càng đau khổ không?
“Bíp!” Tiếng còi phía sau không ngừng vang lên, nhìn phía trước đã hiện lên đèn xanh, Kỷ Tùy chỉ có thể bỏ điện thoại xuống rồi tiếp tục lái xe về phía trước. Sau khi về Đông Hải, anh liền lập tức mở điện thoại, nhưng vì phải lái xe nên cũng không chú ý lắm, đến ngã tư đèn xanh đèn đỏ, mở ra anh mới phát hiện, có rất nhiều tin nhắn chưa đọc và cuộc gọi nhỡ, mà trong tin nhắn tự động, thình lình có hai chữ to Lan Tỉ.
Bọn họ mới rời đi 2 ngày, Lan Tỉ lại xảy ra chuyện lớn như vậy. Nhưng so với việc chạy về công ty xử lý công việc, chuyện quan trọng hơn đối với Trang Diệp, là trực tiếp hỏi Trang Diệc Tình, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì.
Có lẽ đối với Trang Diệp mà nói, sự thật mà Tống Huyền nói cho anh hoàn toàn làm anh rất khó để tin, nhưng đối với Kỷ Tùy, cũng không khϊế͙p͙ sợ đến vậy.
Vì lần trước lúc chuyện Trang Diệc Tình lấy mạng người kia bắt đầu, Kỷ Tùy đã biết, Trang Diệc Tình đã sớm không còn là người mà anh biết trước kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.