Khi Hứa Thừa Ngôn đến bệnh viện, đèn phòng phẫu thuật vẫn còn sáng, Tiết Trạm và Tiết Tử Ngang đang nôn nóng chờ ở bên ngoài.
Hứa Thừa Ngôn chưa kịp nói gì thì một nắm đấm đã mạnh mẽ giáng xuống trêи mặt anh.
Bỗng nhiên ăn một cú như vậy, cả người Hứa Thừa Ngôn đau đớn ngã về phía sau, nếu Lư Bân không kịp đỡ thì chỉ sợ anh đã chật vật ngã xuống đất.
Thấy Tiết Tử Ngang nhanh chóng đánh xuống thêm cú nữa, Lư Bân vội vàng chắn ở trước người Hứa Thừa Ngôn: “Tiết tổng!”
Cú đấm đầy máu dừng lại 2cm trước mặt Lư Bân, Tiết Tử Ngang tức giận đến mức run tay, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn: “Tránh ra!”
Bên mặt bị Tiết Tử Ngang đánh lúc này vẫn còn tê, Hứa Thừa Ngôn hoàn toàn không thấy đau, nhưng hàm răng lại va chạm mạnh vào môi dưới, xây xát thành miệng vết thương, mùi máu tanh rất nhanh đã tràn ở trong miệng.
Giơ tay lau máu tràn ra từ khóe miệng, Hứa Thừa Ngôn nhìn thẳng vào Tiết Tử Ngang khắp người đầy máu: “Cô ấy sao rồi?”
Tiết Tử Ngang dù có thương tích trêи mặt và nơi tay, nhưng ngực thì không bị gì, mà vết máu đó, chỉ có thể là của Triệu Ngu.
Tiết Tử Ngang chưa trả lời thì Tiết Trạm ở một bên đã cười lạnh: “Hôm nay Hứa tổng là chú rể, sao lại rảnh rỗi chạy đến đây vậy?”
Vừa dứt lời, Tiết Trạm lại trào phúng liếc mắt nhìn Lư Bân: “Chẳng phải tôi đã nói với cậu là, chờ đến lúc Hứa tổng ly hôn thì phải nói để tôi chúc mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808054/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.