Năm đó, Lăng Kiến Vi 20 tuổi, anh tựa như trong giấc mộng, lần đầu tiên hôn lấy cô gái mà anh luôn thương nhớ, chạm được vào cơ thể mềm mại của cô, vừa khẩn trương vừa hưng phấn mà ra ra vào vào trong cơ thể cô.
Đó không chỉ là cô gái đầu tiên trong đời anh cất giấu vào tim, mà thậm chí đến cánh cửa tình ɖu͙ƈ của anh cũng là do cô mở ra.
Cho nên anh như nhập ma, bất chấp tất cả suy nghĩ, chỉ biết biểu diễn hết thảy khí khái đàn ông và sự dũng mãnh của mình ở trước mặt cô. Hóa bị động thành chủ động, đè cô một lần lại một lần phóng thích ra ɖu͙ƈ vọng mà anh chưa bao giờ chân chính được chạm tới.
Cô vặn vẹo, run rẩy và rêи rỉ ở dưới thân anh. Nhìn bộ dáng nước mắt lưng tròng kiều suyễn thở gấp của cô, nghe cô một lần lại một lần nói với anh “Tiếp tục nhanh lên”, nghe cô mỗi lần cao trào đều nức nở thét chói tai, anh lần đầu tiên cảm nhận được loại thỏa mãn mà từ trước đến nay chưa từng có.
Anh cho là cô sung sướиɠ, như vậy trong lòng anh cũng tràn đầy hạnh phúc.
Anh cũng quên mất phải hỏi, vì sao cô lại đột nhiên nguyện ý đối với anh như vậy, nguyện ý cùng anh ở bên nhau.
Anh ôm cô mệt mỏi không chịu nổi đi tắm rửa, nghiêm túc làm khô tóc cho cô, rồi lại nhẹ nhàng cẩn thận thả cô về trêи giường, sau đó mềm nhẹ ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Một đêm đó, cô vẫn xuất hiện ở trong giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808034/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.