Triệu Ngu và Tiết Trạm đã ở lại nhà cha mẹ nuôi suốt ba ngày, đến tận buổi chiều chủ nhật mới xuất phát trở về Đông Hải.
Ba ngày này trôi qua thật sự rất bình thường, Tiết Trạm và Triệu Ngu ở nhà cùng hai người lớn xem TV rồi tâm sự, đi ra ngoài mua đồ ăn và dạo phố, đến lúc chạng vạng thì đến công viên gần đó tản bộ.
Khi ra cửa cũng có lúc gặp được mấy người hàng xóm mới, có người còn nhiệt tình nói: “Con gái nuôi đã về rồi.”, “Đây là con rể của hai người hả?”, “Khi nào mới được uống rượu mừng?” và vân vân.
Những người sống trong cùng một tiểu khu, thường ngày hay tụ họp với nhau, không tránh được nói đến việc nhà, tình hình của nhà họ Ngu, một số ít hàng xóm cũng coi như là biết chuyện.
Triệu Ngu tin rằng, những công việc sinh hoạt nhỏ nhặt trong 3 ngày này tích lại, đủ để Tiết Trạm tin lời nói của cô.
Dù sao, cô vốn dĩ cũng không làm gì giả dối, cho nên anh cũng không thể cứ nghi ngờ.
Trêи đường quay về, Tiết Trạm vẫn nghiêm túc lái xe như trước, Triệu Ngu ngồi ở ghế lái phụ ngây ngốc.
Cô khi ở trước mặt cha mẹ nuôi, tươi cười trong sáng, ân cần chăm sóc, nhưng vừa mới rời xa khỏi tiểu khu, trêи mặt cô liền không còn nửa điểm tươi cười.
Tiết Trạm thỉnh thoảng còn dùng khóe mắt liếc mắt nhìn cô, nhưng cũng không nói gì, cuối cùng vẫn là cô mở miệng trước: “Tôi có nên… Nói sự thật cho hai người họ biết không?”
Tiết Trạm nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807990/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.