Tới Tiết Thanh Minh*, vốn có ba ngày nghỉ đã được định sẵn, nhưng Tiết Trạm muốn đi công tác ở Yến Đô, trùng hợp là vào đúng những ngày nghỉ Tiết Thanh Minh, như vậy cũng biểu thị trợ lý hoặc thư ký đi cùng anh cũng sẽ không có kỳ nghỉ.
*Tiết Thanh Minh: tại Trung Quốc, Đài Loan, Hồng Kông và Ma Cao thì đây là một ngày quốc lễ. Nói đến tiết Thanh Minh thì bao giờ người ta cũng nghĩ đến lễ tảo mộ và hội đạp thanh.
Tuy rằng có trợ cấp tăng ca, nhưng rõ ràng mọi người cũng không muốn đi lắm, cho nên trong tình huống những người không được Tiết Trạm chỉ định, Cố Thư Dương chỉ có thể dựa vào việc đi công tác thay phiên mà phân chia bảng công việc.
Tiếp theo đến phiên Vương Kỷ, nhưng Triệu Ngu lại chủ động đi thay Vương Kỷ, chọc cho Vương Kỷ kinh ngạc một trận: “Cô không có bệnh chứ?”
Triệu Ngu bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng: “Không bệnh, cũng không có tiền, cuộc sống sinh hoạt ép buộc, kiếm chút phí tăng ca.”
“Ai tin cô a?” Vương Kỷ thần bí hề hề mà tiến đến trước mặt Triệu Ngu: “Lại còn nói với tôi là giữa cô và phó chủ tịch Tiết không có chuyện gì? Đi công tác cũng phải chủ động đi theo, không phải là ý tứ của phó chủ tịch Tiết chứ? Sao anh ta không trực tiếp chỉ đích danh cô đi, còn cố tình vòng vo cả nửa ngày?”
Triệu Ngu tỏ vẻ mặt vô tội: “Tôi thật sự là vì phí tăng ca.”
Nhưng mà loại lý do thoái thác này của cô, người trong toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1807982/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.